ĐẠP CÁT
Anh đi trên đường Ba Vát
Anh đạp cát, cát nhỏ
Anh đạp cỏ, cỏ mòn
Yêu nhau thời độ trăng tròn
Bây giờ trăng khuyết vẫn còn yêu nhau
—o—
NỔI CÁT
Bao giờ biển nổi cát vàng,
Thì miền Nam hạ chật đường ngựa xe
—o—
CÁT VẬN
Gió xoay vần, cát vận bờ đê
Cha mẹ anh cậy mai tới nói, sao em còn chê anh nghèo.
—o—
CÁT ĐÙA
Gá duyên không đặng vô chùa mà tu
Gá duyên không đặng, vô chùa em tu
Những người quân tử dạ càng đinh ninh
Đinh ninh sắp để dạ này
Có công mài sắt, có ngày nên kim
Ngãi nhân thăm thẳm mỗi ngày một xa
Cho tớ bỏ thày cho mẹ bỏ con
Cửa nhà trôi mất chẳng còn
Vợ chồng cõng bế đàn con lên chùa
Năm nay nạn nước ơn vua
Quan trên phát chẩn ở chùa Tây Phương
Giời làm một trận lỡ đường
Cho nên mới biết Tây Phương thế này
Giời làm sóng lở cát bay
Quan trên phát chẩn mỗi ngày hai ca
Đàn ông cho chí đàn bà
Rạng ngày hăm tám đi ra mà về
Quan tuần, quan án ngồi nghĩ cũng ghê
Thuê ngay hai chiếc thuyền về đình chung
Giàu cùng, khó lại chẳng cùng
Ai ơi còn cậy anh hùng làm chi
Sinh ra nước lụt làm gì
Giàu thì bán ruộng, khó thì bán con
Nghèo thì bán cả nồi cấn lẫn lon đựng cà
Có thì bán cửa bán nhà
Nghèo bán đứa bé lấy ba bẩy hào
Con còng dại lắm ai ơi
Uổng công xe cát sóng dồi lại tan
—o—
CHỞ CÁT
Anh làm sao cho duyên nợ lôi thôi, nay đổi mai dời
Liệu bề anh có thương đặng trọn đời, anh hãy thương
Chuyến này anh chở cát
Chuyến khác anh chở khoai
Duyên nợ của ai, anh trả lại cho ai
Biển rộng sông dài hai ngã biệt li
—o—
Em ngồi đãi cát sương sa lạnh lùng
Những mong hai bóng chung cùng
Đâu hay sóng cuốn muôn trùng biển khơi
HOÁ CÁT
Dù cho cạn nước Thu Bồn
Hải Vân hóa cát, biển Đông thành đèo
Dù cho cay đắng trăm điều
Cũng không lay được tình keo nghĩa dày
—o—
Sông Gianh hết nước, La Hà hết quan.
Thì miền Nam hạ chật đường ngựa xe
—o—
QUẤN CÁT
Nước còn quấn cát làm doi
Thương nhau ta phải tài bồi cho nhau
Tay cầm dĩa muối sàng rau
Thủy chung thứ nhứt sang giàu mặc ai
—o—
DÍNH CÁT
Lạc lò cò
Mò cuốc cuốc
Cò chân trước
Cuốc chân vàng
Sang đây chơi
Ngồi đây hát
Mỏ dính cát
Thì xuống sông
Bùn dính lông
Thì đi rửa
Chân giẫm lúa
Thì phải treo
Cù kheo à ập.
—o—
Ai sinh ra bãi cát bồi
Để em lo thuyền cạn cho người kém xinh
—o—
CÁT TÁNG
Đố chàng biết cỏ bên đường bấy nhiêu
– Em về đếm cát bình hương
Bình hương bao nhiêu cát thì cỏ bên đường bấy nhiêu
Tay bồng con dại, nước mắt hồ láng lai
CÁT LẦM
Hoa sen mọc bãi cát lầm
Tuy rằng lấm láp vẫn mầm hoa sen
Thài lài mọc ở ven sông
Tuy rằng giống tốt vẫn tông thài lài
—o—
NẰM CÁT
Nhớ khi xưa em nằm bãi cát
Em bỏ mâm vàng hứng bát chuối xanh
Bây giờ nên tiếng nên danh
Chê ta quán nát lều tranh không ngồi
Em nằm bãi cát nên em có xu hướng không yên ổn, đứng chỗ này trông chỗ nọ, ở chỗ này chê chỗ nọ, bỏ chỗ này chọn chỗ nọ.
—o—
Con cá bống cát nằm trên bãi cát
Con chim thằng chài đậu chiếc thuyền chài
Anh với em nỏ thành gia thất vì ai?
Xưa kia trúc đã làm bạn với mai một cành
Con cá bống cát nằm trên bãi cát là vô cùng hợp, vì vừa mềm mại vừa linh hoạt, dứt khoát trong chuyển hoá. Đó là em. Con chim thằng chài cũng hợp với chiếc thuyền chài. Đó là anh.
—o—
Đêm nằm đắp chiếu bịt bùng,
Tai nghe tiếng hát dậy vùng ra đi.
Con rồng nằm bãi cát bày vi,
Vì chưng thương bạn nên ra đi làm vầy.
Ra đi cha đánh, mẹ ngầy,
Không đi bạn ở ngoài này bạn trông.
Con rồng là con vật tự do, liên tục vẫy vùng trời biển mà lại phải nằm bãi cát, bày đuôi vảy vô dụng ra, thì không khác nào bị cắt chân cắt tay.
—o—
MỌC CÁT
Hoa sen mọc bãi cát lầm
Tuy rằng lấm láp vẫn mầm hoa sen
Thài lài mọc ở ven sông
Tuy rằng giống tốt vẫn tông thài lài
Cát lầm là cát pha trộn. Bãi cát bản chất là nơi pha trôn năng lượng và luồng.
—o—
SINH CÁT
Ai sinh ra bãi cát bồi
Để em lo thuyền cạn cho người kém xinh
Bãi cát bồi là bãi cát khá thổ, có thể chặn một số luồng vận hành, như làm cho thuyền mắc cạn, hoặc làm cho con gái kém xinh không lấy được chồng.
—o—
GẶP CÁT
Làm trai đi biển đi sông
Vô đây gặp bãi cát nông mà buồn
Bãi cát nông là bát ít cát, nên cấu trúc và vận hành đều không vững, đại diện cho người con gái không hợp với người con trai xông pha đi biển đi xông.
—o—
PHÂN CÁT
Kỳ Tân, An Chuẩn không xa
Cách một bãi cát phân ra hai làng
Cát có tính chia cắt, cho nên một bãi cát có tính phân chia hai làng.
—o—
CHỨA CÁT
Ngó ra Hòn Dứa, Hòn Than
Hòn Chùa bãi cát chứa chan nỗi sầu
Anh muốn qua thì bắt nhịp cầu
Thăm nàng tri kỷ dãi dầu nắng mưa
Hòn Chùa là một nơi chứa mọi luồng, trong khi cát có tính chia cắt, cho nên bãi cát hòn chùa, đón các luồng chia cắt lứa đôi.
—o—
CÓ CÁT
Tiên Châu có bãi cát vàng
Có cầu Vạn Củi, có hàng dừa xanh
Có bãi cát vàng là có cấu trúc, đồng thời có sự vận hành, có trong tâm mà cũng có đa dạng nên là nơi hội tụ sự sống.
—o—
DÒ CÁT
Dò chân ra bãi cát dài
Nỡ nào liễu bỏ nhành mai héo sầu
Anh thương em vì bởi miếng trầu
Ông Tơ bà Nguyệt ngồi rồi ước mơ
Giàu sang phú quý, ba bốn bặc giường thờ
Màn the gấm phủ thao rời điểm trang
Bây giờ than thiệt với chàng
Bần mà gặp phú luận bàn làm sao
Bài cát dài là bãi cát kết nối và giao các luồng nghiệp duyên phức tạp theo cả không gian và thời gian, các manh mối không hiển lộ trong hiện tại và trên bề mặt để có thể dò ra được.
—o—
SÓNG CÁT
Bãi cỏ lau khô sầu ai rã rượi
Thỏ núp lùm chờ đợi bóng trăng
Bãi dài cát nhỏ lăn tăn
Phải duyên tiền định ngàn năm cũng chờ
—o—
ĐẾM CÁT
Thấy anh ra vẻ học trò
Lại đây em hỏi con cò mấy lông?
– Em về đếm cát bờ sông
Đếm coi mấy hạt anh nói lông con cò
—o—
Chàng khoe chàng lắm văn chương
Đố chàng biết cỏ bên đường bấy nhiêu
– Em về đếm cát bình hương
Bình hương bao nhiêu cát thì cỏ bên đường bấy nhiêu
—o—