CA DAO TỤC NGỮ VỀ BÁNH

Loading

BÁNH CHƯNG
Vườn vuông cây lá xanh xanh
Trồng đậu trồng hành, lại thả heo vô
Là gì?
—o—
Nhà xanh lại đóng đố xanh,
Chung quanh trồng hành, thả lợn vô trong.
Là bánh gì?
Hai câu đố trên mô tả bánh chưng như một ngôi nhà vườn, của chú lợn. Lợn mang tính đất và vườn cũng mang tính đất.
—o—
Trong trắng ngoài xanh
Tỉa đỗ trồng hành
Thả heo vô lội
Là gì?
Câu đố này mô tả bánh chưng như một cái đầm cho heo lội, tính nước được nhấn mạnh hơn so với hai câu trên. Gộp ba câu đố với nhau thì bánh chưng là bánh đất nước.
—o—
Bánh gì ăn diện nghênh ngông với đời ?
Câu đố này là về chữ chưng trong chưng cất, chưng diện, chưng hửng, trưng bày, sáng trưng …
—o—
Lạt này gói bánh chưng xanh
Cho mai lấy trúc cho anh lấy nàng
Lạt và lá gói bánh chưng là âm dương với nhau, như thanh mai và trúc mã, như anh và em.
—o—
Ăn mày đòi xôi gấc
Ăn chực đòi bánh chưng
Bánh chưng là bánh làm để thờ cúng tổ tiên cho ngày Tết, xôi gấc cũng là xôi dùng để cúng. Ăn mày, ăn trực không thể ăn loại đồ ăn quý này
—o—
Dửng dưng như bánh chưng ngày tết
Bánh chưng là bánh Tết nên đến ngày Tết không ai thấy thèm bánh chưng như ngày thường nữa. Một lý do nữa là bánh chưng có tính đất, nên ăn rất no.
—o—
Tết về câu đối bánh chưng
Chẳng ham giò chả chỉ ưng ngứa, xòe
Câu đối và bánh chưng là hai biểu tượng về tinh thần và vật chất của Tết.
—o—
Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ
Cây nêu, tràng pháo, bánh trưng xanh
Đây là các đặc trưng của Tết
—o—
Gió đánh cành đa
Thầy tưởng rằng ma
Thầy ù thầy chạy
Ba thằng ba gậy
Đi đón thầy về
Bắt con lợn sề
Cho thầy chọc tiết
Bắt con cá diếc
Cho thầy bóc mang
Bát con tôm càng
Cho thầy bóc vỏ
Lấy đôi đũa đỏ
Cho thầy gãi lưng
Bóc đồng bánh chưng
Cho thầy chấm mật
Bài này nhắc đến bánh chưng chấm mật. Có hai loại bánh chưng ngọt là bánh chưng nhân mật đỗ và bánh chưng nhạt chấm mật.
—o—
Ông trẳng ông trăng
Xuống chơi với tôi,
Có bầu có bạn,
Có bát cơm xôi,
Có nồi cơm nếp,
Có nệp bánh chưng,
Có lưng hũ rượu,
Có khướu đánh đu,
Thằng cu vỗ chài,
Bắt trai bỏ giỏ,
Cái đỏ ẵm em,
Đi xem đánh cá,
Có rá vo gạo,
Có gáo múc nước,
Có lược chải đầu,
Có trâu cày ruộng,
Có muống thả ao,
Ông sao trên trời.
Nệp bánh trưng là một trong những món đò mời ông trăng, khi ông trăng xuống chơi.
—o—
Hư hư chựng chựng
Chựng vững cho lâu
Một con trâu nằm
Một trăm bánh dày
Một bầy heo lang
Một sàng bánh ú
Một hũ rượu ngon
Một con cá thiều
Một niêu cơm nếp
Một nẹp bánh chưng
Một nừng lúa ré
Một ché rượu lạt
Bục bạc con tao
Hư hư, chựng chựng.
Trong bài đồng dao này, có ba loại bánh được nhắc đến là bánh dầy, bánh chưng và bánh ú.
—o—
Mèo già ăn trộm
Mèo ốm phải đòn
Mèo con phải vạ
Con quạ đứt đuôi
Con ruồi đứt cánh
Đòn gánh có mấu
Củ ấu có sừng
Bánh chưng có lá
Con cá có vây
Ông thầy có sách
Thợ ngạch có dao
Thợ rào có búa
Xay lúa có giàng
Việc làng có mõ
Cắt cỏ có liềm
Câu liêm có lưỡi
Cây bưởi có hoa
Cây cà có trái
Con gái có chồng
Đàn ông có vợ
Kẻ chợ có vua
Trên chùa có Bụt
Cái bút có ngòi
Ông voi có quản
Bánh chưng có lá giống như con gái có chồng, nếu không thì sẽ không ra bánh chưng.
—o—
Mụ sên đi chợ
Mụ rổ ở nhà
Bắt gà làm thịt
Bắt vịt chặt đuôi
Bắt ruồi chặt cánh
Đòn gánh có mấu
Con sấu có tai
Con nai có sừng
Bánh chưng thì ngọt
Roi mót thì đau
Hàng trầu hàng cau
Là hàng con gái
Hàng bánh hàng trái
Là hàng bà già
Hàng hương hàng hoa
Là hàng ông Bổn.
Bài đồng dao này tương tự như bài đồng dao trên, bánh chưng ở bài này có đặc trưng là ngọt.
—o—o—o—
BÁNH TÉT
Kéo níu từng khoanh
Ấy là bánh tét
(Vè bánh trái)
Sự khác biệt của bánh tét và bánh trưng là bánh tét gói theo đòn dài, trong khi bánh chưng rời rạc từng chiếc. Cho nên bánh tét có tính kết nối, tính dính mắc, tính mộc thuỷ hơn bánh chưng.
—o—
Những kẻ nhát gan
Này là bánh tét
(Vè bánh trái)
—o—
Bánh gì bị bẹp rõ hoài ?
Bánh tét
—o—
Bánh bò bột nếp,
Bánh xếp nhưn dừa,
Bánh tét nhưn đậu.
Đón anh em hỏi còn kén lừa làm chi?
—o—
Nắng đổ chang chang
Thấy mặt con bán khoai lang
Tui bàng hoàng muốn làm cữ rét
Trời mưa sấm sét
Thấy mặt con bán bánh tét
Tui muốn hét rụng rời
—o—o—o—
BÁNH TÀY
Bánh tày nhân cá rô
—o—
Bánh đa chợ Cày, bánh tày chợ Voi
—o—
Bánh đúc kẻ Go, bánh tày to quán Lào
—o—o—o—
BÁNH GIẦY
Thân em vừa trắng vừa tròn
Sao anh lại nỡ lột quần em ra?
Lột quần anh lại chẳng tha
Anh lấy miếng thịt, anh tra ngay vào.
Là gì? Bánh giầy kẹp giò
Thân em vừa trắng vừa tròn : bánh dầy
Sao anh lại nỡ lột quần em ra? : trước khi ăn bánh được gói trong lá, khi ăn bóc lá ra
Lột quần anh lại chẳng tha, Anh lấy miếng thịt, anh tra ngay vào : Bánh dầy sau khi bóc lá được kẹp giò hoặc chả
Theo câu đố này, bánh dầy được ví với làn da, thân thể trần của người phụ nữ. Như vậy bánh dầy mang tính âm hơn nhiều so với bánh chưng.
—o—
Bì bà bì bạch trắng bạch như cò
Ôm lưng bóp vú kéo co giữa đường
Là bánh gì?
Bì bà bì bạch trắng bạch như cò : Bánh dầy
Ôm lưng bóp vú kéo co giữa đường : Trong các loại bánh làm từ gạo, bánh dầy có độ dẻo cao nhất, khi cắn miếng bánh dầy thì miếng bánh sẽ bị co kéo, giữa phần bánh được tay giữ và phấn bánh được răng cắn.
—o—
Da hơ phải lửa thì co
Bánh dầy phải lửa thì to phồng phồng
Da hơ phải lửa thì co : Bánh dầy được ví với làn da của người phụ nữ.
Bánh dầy phải lửa thì to phồng phồng : Đồng bào miền núi có tục nướng bánh dầy cho nó phồng lên để ăn.
—o—
Cậu chết mợ ra người dưng
Bánh giầy phải lửa thời sưng phồng phồng
Cậu chết mợ ra người dưng : Bánh dầy là mợ, lá bọc là cậu. Trước khi nướng bánh dầy thì cần tách lá ra.
Bánh giầy phải lửa thời sưng phồng phồng : Đây là cách ăn bánh dầy của đồng bào miền núi.
—o—
Bánh dầy nhiều đậu thì ngon
Cha mẹ chuốt ngót thì con đắt chồng
Bánh dầy nhân đậu.
—o—
A bê xê là xề bánh đúc
U xê úc là cục mắm tôm
Ô mờ ôm là ôm bánh dày
A i ai là chai nước mắm
—o—
Tôi chầu bà chúa khoai lang
Bà chúa trên ngàn má đỏ hây hây
Tôi chầu bà chúa bánh giầy
Bà chúa lâu ngày mốc thếch đại vương
Tôi chầu bà chúa khoai lang : Chúa là năng lượng huyền vi, bí ẩn, mang tính kim, nhưng khoai lang lại là thứ củ cơ bản, vô cùng mộc mạc, chân chất.
Bà chúa trên ngàn má đỏ hây hây : Má đỏ hây hây là một hình ảnh sống động, cụ thể, đời thường lại ghép với “bà chúa trên ngàn” rất xa xôi, huyền bí
Tôi chầu bà chúa bánh giầy : Bánh dầy là thứ bánh vô cùng mộc mạc, nếu như bánh chưng phải gói, luộc và bóc rất cầu kỳ, bên trong cùng là nhân thịt, rồi đến đỗ xanh, rồi đến gạo, thì bánh dầy chỉ có một miếng bánh làm từ bột gạo xay nhuyễn và hấp chín, ăn không như vậy cũng được mà kẹp giò ăn cũng được
Bà chúa lâu ngày mốc thếch đại vương : Chúa sinh ra muôn loài, giá trị trường tồn, nhưng chúa ở đây lại “mốc thếch”
Bài này nói về những người làm những việc huyền bí như hầu đồng, hầu thánh, nhưng mà toàn là hữu danh vô thực.
—o—
Dù ai chồng rẫy, vợ chê
Bánh giầy Quán Gánh thì về với nhau
Ăn trước thì bảo người sau
Già ăn trẻ lại, gái mau đắt chồng
Bánh dầy đại diện cho năng lượng âm dương song hành.
—o—
Lẳng lơ chết có bánh dầy
Chính chuyên chết chả được đầy mâm xôi
Lẳng lơ chết có bánh dầy : Bánh dầy là biểu tượng của người phụ nữ trọn vẹn, có tính lưỡng nghi, mà đối xứng ít nhất với hai người đàn ông như bà Thị vừa đối xứng với ông Công, vừa đối xứng với ông Táo.
Chính chuyên chết chả được đầy mâm xôi : Là phụ nữ chỉ vận hành một năng lượng thì sẽ không thực sự là về được gốc tính nữ của mình mà bản chất là lưỡng nghi, nói cách khác người này ở tình trạng thái thiếu
—o—
Người thích mặt chắc
Ðó là bánh dày
(Vè bánh trái)
—o—
Ước gì ta được quần thâm
Thì ta làm cỗ mười mâm bánh dày
Bánh chưng cho lẫn bánh dày
Giò hoa chả lụa ta bày lên trên.
Quang nong tám rẻ cho bền
Mượn người cho khỏe gánh lên họ hàng.
—o—
Hư hư chựng chựng
Chựng vững cho lâu
Một con trâu nằm
Một trăm bánh dày
Một bầy heo lang
Một sàng bánh ú
Một hũ rượu ngon
Một con cá thiều
Một niêu cơm nếp
Một nẹp bánh chưng
Một nừng lúa ré
Một ché rượu lạt
Bục bạc con tao
Hư hư, chựng chựng.
—o—
Bánh gì cộm cộm trắng bông?
Bánh dầy
—o—o—o—
BÁNH BÒ
Đến đây rượu thịt bánh bò
Ai ca ca với, ai hò hò chơi
—o—
Em liều một cái bánh bò
Con nào chót chét, cặp giò em chặt hai
—o—
Hai tay bưng dĩa bánh bò
Giấu cha giấu mẹ cho trò đi thi
—o—
Đến đây rượu thịt bánh bò
Ai ca ca với, ai hò hò chơi
—o—
– Có phải bánh không chân nên anh gọi bánh bò
Anh mà đối đặng em cho ngồi gần
– Thúng bánh anh đầy sao em gọi là bánh ít
Anh đối đặng rồi em ngồi xít lại đây
—o—o—o—
BÁNH BÒ BÔNG
Đèn nào cao bằng đèn ông Chánh
Bánh nào trắng bằng bánh bò bông
Chị hai ơi, sao chị vội lấy chồng?
Đêm nằm nghĩ tới, nước mắt hồng như tuôn
—o—
Vái ông Tơ một đĩa bánh bò bông
Cùng bà Nguyệt lão gắng công xe giùm
—o—o—o—
BÁNH BÈO
Bánh gì nhỏ gọi mập đùng
Bánh gì sống ở ao cùng rong rêu?
Là những món bánh gì?
—o—
Bánh bèo trục lúc không tai
Bánh in to hột, dện hoài đổ ra
—o—
Con quạ nó đứng chuồng heo
Nó kêu bớ má bánh bèo chín chưa?
Bánh bèo đã chín hồi trưa
Vì chưa súc miệng chưa cho bánh bèo
—o—o—o—
BÁNH CANH
Áo vắt vai chạy dài xuống chợ
Xin ba đồng tiền trả nợ bánh canh
—o—
Bánh gai ruột mất vỏ còn
Tiếc công khai phá đường mòn ai đi
—o—
Bánh canh cọng vắn cọng dài
Ai mua tôi bán, ai nài tôi thêm
—o—
Bánh canh trắng, bánh canh ngọt, rượu bọt bỏ ve
Ai kêu tôi đó, dạ có tôi đây
Bốn mùa bông cúc vần xoay
Để xem trời định duyên này về đâu
—o—
Muỗi kêu như sáo thổi
Đỉa lội như bánh canh
Cỏ mọc thành tinh
Rắn đồng biết gáy
—o—o—o—
BÁNH CHUỐI
Biểu lẹ giùm mà không chịu lẹ giùm
Cái mặt chuối chiên mà làm duyên làm dáng
Cái mặt bánh tráng mà làm dáng làm duyên
—o—o—o—
BÁNH CÚNG
Thầy chùa đi lùa bánh cúng
Vợ ở nhà xách thúng đi theo
—o—
Học trò đi vùa bánh cúng
Thầy ở nhà xách thúng chạy theo
—o—o—o—
BÁNH CỐM
Ơi o bán cốm hai lu
Có về An Thuận cho tui về cùng.
—o—
Ới o bán cốm hai lu
Đi mô tui gởi con cu về cùng
Cu tui tui ấp tui bồng
Chớ bỏ vào lồng mà ốm cu tui
—o—o—o—
BÁNH ĐA
Cỗ cưới em thật là sang
Bánh đa cả sọt, bỏng rang cả sề
Họ mạc ăn uống thỏa thuê
Lại lấy phần về ít hạt bỏng rơi!
—o—
Anh thương em phận gái, đàn bà
Em ngồi giữa chợ, quạt tấm bánh đa sáu đồng
—o—
Xu xoa chị bán mấy đồng
Chị ngồi chị để lộ cái mồng của chị ra
Con quạ hắn tưởng bánh đa
Hắn đớp một miếng, chị la huớ trời!
—o—
Vợ chồng ta bánh đa bánh đúc
Vợ chồng nó một cục mắm tôm
—o—
Chồng đánh chẳng chừa, vẫn giữ cùi dừa bánh đa
—o—
Dĩnh dịch tròn tròn
Khô giòn ướt dẻo
Dù còn tí tẹo
Cũng gọi rằng nhiều
Là bánh gì?
—o—o—o—
BÁNH ĐỖ
Bánh đúc, bánh đỗ
Ai chộ cũng thèm
Chồng hay đánh em
Cũng vì đúc, đỗ
—o—
Cháo kê, bánh đỗ
Ai chộ cũng thèm
—o—o—o—
BÁNH ĐÚC
Em tôi buồn ngủ buồn nghê
Buồn ăn cơm nếp, cháo kê, thịt gà
Buồn ăn bánh đúc, bánh đa
Củ từ, khoai nước, cùng là cháo kê.
—o—
Cô kia bánh đúc bẻ ba
Mắm tôm quệt ngược cửa nhà tan hoang
—o—
Cầm hơi miếng bánh đúc vôi
Rét run lấy mảnh bao gai che mình
Hôm nay còn sống đi khênh
Ngày mai sợ đến lượt mình ai chôn
—o—
Sa Nam trên chợ dưới đò
Bánh đúc hai dãy, thịt bò mê thiên
—o—
Ngô Xá kéo sợi xè xè
Bánh đúc chợ Nội, nước chè Đồng Du
—o—
Ngói lò Cánh, bánh quán Đanh
—o—
Bánh đúc làng Điền góp tiền mà mua
—o—
Chừng nào bánh đúc có xương
Dây tơ hồng có rễ, mới kết đường nghĩa nhơn.
—o—o—o—
BÁNH GIÁ
Từ khi em gái lấy chồng,
Anh ăn bánh giá Chợ Giồng với ai?
—o—o—o—
BÁNH GAI
Em đây như chiếc bánh gai
Áo nâu phai nắng, da thời lại đen
Ai ơi ăn thử mà xem
Ăn rồi mới biết là em ngọt bùi
—o—o—o—
BÁNH LÁ GAI
Không ngon cũng bánh lá gai
Dù anh có dại cũng trai học trò
—o—
Đói lòng ăn bánh lá gai
Lấy chồng Võ Xá đàng rài khó đi
—o—o—o—
BÁNH LÁ DONG
Chẳng ngon cũng bánh lá dong
Tuy rằng xấu xí cũng dòng con quan
—o—
Chẳng ngon cũng bánh lá dong
Dù em có dại cũng dòng trâm anh
—o—o—o—
BÁNH LỌC
Một tay đun chín bếp rơm
Tay vo bánh lọc chị nhường chồng cho
—o—o—o—
BÁNH IN
Bánh bèo trục lúc không tai
Bánh in to hột, dện hoài đổ ra
—o—o—o—
BÁNH ÍT
Bánh nhiều quá cũng kêu bánh ít
Chuối non nhớt cũng gọi chuối già
Trượng phu đối được mới là đáng khen
– Canh chua lét sao kêu canh ngọt
Cây cao nghệu cũng gọi cau lùn
Đối chơi với bạn anh hùng há thua
—o—
Muốn ăn bánh ít nhân mè
Lấy chồng Hòa Đại đạp mè đen chân
Muốn ăn bánh ít nhân tôm
Lấy chồng Hòa Đại ăn cơm ghế mì
—o—
– Bánh cả mâm răng gọi là bánh ít
Trầu cả chợ răng nói trầu không
Trai nam nhơn đối đặng sẽ làm chồng nữ nhi
– Chuối không qua Tây răng gọi là chuối sứ
Cây không biết chữ răng gọi là thông
Nam nhơn đà đối đặng quyết làm chồng nữ nhi
—o—
Tháp Bánh Ít đứng sít cầu Bà Gi
Sông xanh, núi cũng xanh rì
Vào Nam, ra Bắc ai cũng đi con đường này
Nghìn năm gương cũ còn đây
Lòng ơi! Phải lo nung son sắt kẻo nữa đầy bể dâu
—o—o—o—
BÁNH ÍT LÁ GAI
Muốn ăn bánh ít lá gai
Lấy chồng Bình Ðịnh sợ dài đường đi
—o—o—o—
BÁNH HỎI
Nước mắm ngon dành ăn bánh hỏi,
Qua thương nàng mòn mỏi tháng năm
Cớ sao vắng bặt tin thầm
Hay là thục nữ có chồng nơi nao?
—o—
Nghe vẻ nghe ve
Nghe vè bán quán
Ở đây buôn bán
Bánh hỏi thịt quay
Bánh mì lạp xưởng
Muốn ăn sung sướng
Thì xỉa tiền ra
Xin lạy mấy cha
Xin đừng ăn chịu!
—o—o—o—
BÁNH KHÚC
—o—o—o—
BÁNH MỨT
– Sáng nay đi chợ tất niên
Em đây cầm một quan tiền trong tay
Sắm mua cũng khá đủ đầy
Nào cau, nào thuốc, trái cây, thịt thà
Độc bình mua để cắm hoa
Hột dưa, bánh mứt, rượu trà, giấy bông
Tính hoài mà cũng chẳng thông
Còn ba trăm sáu chục đồng tiền dư
– Vội chi, em cứ thư thư
Anh đây sẽ tính chừ chừ cho em
Sáu mươi đồng tính một tiền
Mà ba trăm sáu chục đồng nguyên vẫn còn
Vị chi em mới tiêu xong
Cho hột dưa, bánh mứt, giấy bông, rượu, trà
Trái cây, cau, thuốc, thịt thà
Độc bình cùng với hương hoa là bốn tiền
Ba trăm sáu chục đồng nguyên
Tính ra chính thị sáu tiền còn dư
—o—o—o—
BÁNH NGÔ
Chiều chiều lại nhớ chiều chiều
Nhớ ông kí lục ăn nhiều bánh ngô
Ăn rồi thế áo, thế ô
Ăn thêm bát nữa, thế cả đồng hồ, giày tây
Ai về nhắn mẹ cùng thầy
Đem tiền ra chuộc giày tây, đồng hồ
Từ rày tôi lạy các cô
Tôi lỉnh bánh đúc, bánh ngô chợ Dừa
Lẳng lơ con gái chợ Dừa
Đi bán bánh đúc lại lừa chúng anh
—o—o—o—
BÁNH TỔ
Trời mưa lâm râm
Cây trâm có trái
Con gái có duyên
Đồng tiền có lỗ
Bánh tổ thì ngon
Bánh giòn thì béo
Cái kéo thợ may
Cái cày làm ruộng
Cái xuổng đắp bờ
Cái lờ đơm cá
Cái ná bắn chim
Cái kim may áo
Cái giáo đi săn
Cái khăn bịt đầu
Cái cầu đi chợ
Có vợ đàn ông
Có chồng con gái
Có trái mù u
Ông cu đi câu
Để trâu ăn lúa
Bắt được thì chặt đầu đuôi
Còn hai con mắt đem nuôi mẹ già
—o—o—o—
BÁNH TRÁNG
Tay cầm cái bánh tráng mỏng nương nương
Miệng kêu tay ngoắt, bớ người thương uống nước chiều
—o—
Bánh tráng đem bán chợ chiều
Hai ngày không hết tiền tiêu chẳng còn
—o—
Vái ông Tơ một chầu bánh tráng
Vái bà Nguyệt một tán đường đinh
Đôi ta gá nghĩa chung tình
Dầu ăn cơm quán ngủ đình cũng ưng
—o—
Mẹ đánh chẳng ngán
Cứ giữ cái thói bánh tráng cùi dừa
—o—
Mắm cá sặc Đồng Lau thơm quặn
Bánh tráng Hòa Đa dẻo trắng phẳng lì
Chẳng thà không nhúng ai ơi
Nhúng rồi sao để bánh cơi, mắm bầu
—o—
Tiếng đồn mì Quảng Phú Chiêm
Cao lầu Phố Hội, mắm nêm Cẩm Hà
Tam Kỳ có món cơm gà
Nam Ô nước mắm đậm đà thơm ngon
Đại Lộc nhiều trái bòn bon
Khoai lang Trà Đóa, Quế Sơn nếp mường
Cẩm Sa có giống lúa vàng
Gạo ngon thơm phức, trăng tròn mùa thu
Bàn Lãnh có gốc mù u
Cá trôi mùa lũ, sông Thu chảy về
Vĩnh Điện chả lụa khỏi chê
Xu xoa Khúc Lũy, thịt bê Chợ Cầu
Quán Rường , Chợ Được Câu Lâu
Bánh tráng cá hấp ở đâu ngon bằng?
Cá thu, cá rựa, cá phèn
Kho rim nước mắm đâu bằng Hội An
Tằm dâu là xứ Trường Giang
Đông Yên bủa kén, nhộng non mít xào
Mỹ Xuyên bí rợ, bí đao
Mía mưng, nón lá quai thao tóc thề
Duy Trinh đắp đập khai đê
Cho cây thêm trái sum suê đầy vườn
Đó là đặc sản quê hương
Quảng Nam, Đà Nẵng tình thương quê nhà
Tứ Câu có giống vịt ta
Khế non, chuối chát, ớt pha mắm gừng.
—o—o—o—
BÁNH TRÔI
Sông tròn vành vạnh, núi lạnh như tiền
Con gái nhà tiên, đâm đầu mà lặn
Là cái gì?
—o—
Mình như quả cà sứt tai
Đàng Trong thì có, Đàng Ngoài thì không
Là bánh gì?
—o—
Xe ngựa lướt bụi tuôn bờ
Bánh niềng sắt cứ khua rột rột
Tui ra chợ mua đường thốt nốt
Tui mua cân bột cùng gói đậu xanh
Tui về nấu chè trôi nước đặt lại tên anh
Để cho trong trào ngoài quận
Biết tiếng thằng Sở Khanh điếm đàng
—o—
Làng Gạ đi bán bánh trôi
Làng Sù bán bún dính môi lằng nhằng
—o—o—o—
BÁNH XÈO
Cô ơi cô cô có chồng chưa?
– Dạ thưa bác con chưa có chồng
Chưa có chồng sao lại có con?
– Dạ thưa bác con nuôi giùm họ
Nuôi giùm họ có lấy tiền không?
– Dạ thưa bác con không lấy tiền
Không lấy tiền cô lấy chi ăn?
– Dạ thưa bác con ăn cứt mèo
Ăn cứt mèo có béo không cô?
– Dạ thưa bác béo hơn bánh xèo
—o—o—o—
BÁNH XẾP
Bánh bò bột nếp,
Bánh xếp nhưn dừa,
Bánh tét nhưn đậu.
Đón anh em hỏi còn kén lừa làm chi?
—o—o—o—
BÁNH XU XÊ
Có tiền mua bánh xu xê
Cái vàng, cái đỏ, chẳng chê cái nào
—o—o—o—
BÁNH Ú
Bánh gì nhỏ gọi mập đùng
Bánh gì sống ở ao cùng rong rêu?
Là những món bánh gì?
—o—o—o—
ĂN BÁNH
Chưa ăn bánh tết Đoan Dương
Áo bông chẳng dám khinh thường cởi ra
—o—o—o—
Dẻo bánh ăn chung
Bể vung mình phải vạ
—o—
Sông Ba Lai bên bồi bên lở
Đất Ba Lai đỏ thẳm phù sa
Nàng về kết bạn cùng ta
Ăn cá thay bánh, uống nước trà thay cơm.
—o—o—o—
VÈ BÁNH TRÁI
Bớ chị em ơi! Đi chợ
Chợ nào bằng chợ Gò Chàm
Tôm tươi cá trụng thịt bò thịt heo
Còn thêm bánh đúc bánh xèo
Bánh khô bánh nổ bánh bèo liên u
Những con cá chép cá thu
Cá ngừ cá nục cá chù thiệt ngon
Ngó ra ngoài chợ
Nẫu bán thịt phay
Nem tươi chả lụa
Rượu trà no say
Ngó ra ngoài chợ
Nẫu bán trạnh cày
Roi mây, lưỡi cuốc
Nẫu bày nghinh ngang
Ngó ra ngoài chợ
Nẫu bán sàn sàn
Khoai lang, bắp đỗ
Ðục, chàng, kéo, dao
Xem ra chẳng sót hàng nào
Quảng Nam, Quảng Ngãi cũng vào đây mua
Lại còn những món bánh khô
Xem đi xét lại nhiều đồ lắm thay
Những còn hàng dép hàng giày
Nón ngựa nón chóp bán rày liên thiên
Lại còn những món nhiều tiền
Cà rá, hột đá, dây chuyền, dầu thơm
Song thần An Thái
Dừa trái Tam Quan
Ðường cát Dương An
Ðĩa bàn Nội phủ
Kể đủ hàng hoa
Cà dê, cà dĩa, cà chình
Ớt ngà, ớt bị, ớt sừng, ớt cay
Rau răm, rau húng
Bầu thúng, cà tây
Mua bán bạc cây
Những người hàng xén
Mấy chú rón rén
Ăn cắp thiệt lanh
Mấy chú gian manh
Là anh trùm chợ
Buôn mọi bán rợ
Mấy chú An Khê
Ở trển đem về
Xấp trần nài rể
Dễ mua dễ bán
Bánh tráng, kẹo cà
Xoa xoa, đậu hũ
Mè xửng, bánh canh
Dạo hết xung quanh
Hành ngò, cúc cải
Dây dừa, dầu rái
Kẹo đỗ, kẹo dừa
Mấy chị ngủ trưa
Nẫu mua trợt lớt
—o—o—o—
Vè bánh trái
Lẳng lặng mà nghe
Tôi nói cái vè
Vè các thứ bánh
Mấy tay phong tình huê nguyệt
Thì sẵn có bánh trung thu
Mấy ông thầy tu
Bánh sen thơm ngát
Ai mà hảo ngọt
Thì có bánh cam
Những kẻ nhát gan
Này là bánh tét
Còn như bánh ếch
Để mấy ông câu
Hủ lậu từ lâu
Thì ưa bánh tổ
Mấy tay hảo võ
Bánh thuẫn sẵn sàng
Các thứ bánh bàn
Kính như chấp bút
Ai năng thống phúc
Nên đụng bánh gừng
Còn bánh ếch trần
Cu li chia lấy
Kẻ nào trồng rẫy
Thì sẵn bánh khoai
Mấy gã uống say
Bánh men rất quý
Này bánh bao chỉ
Để các thợ may
Má phấn bông tai
Thì ưa bánh dứa
Những người thổi lửa
Thì có bánh phồng
Bánh kẹp bánh còng
Để cho đạo tặc
Còn bánh quai vạc
Đạo chích muốn ăn
Ai thích thoát giang
Thì ăn bánh lọt
Trôi nước rất ngọt
Để các thuyền chài
Dầm mưa hoài hoài
Thì ăn bánh ướt
Bất toại vô chước
Thì ăn bánh bò
Những kẻ hay lo
Ăn bánh tai yến
Ai ham trồng kiểng
Có bánh bông lan
Còn như bánh tráng
Để hạng trai tơ
Mấy ả giang hồ
Bánh bèo sẵn đó
Ai mà mặt rỗ
Thì bánh chôm chôm
Tay xách nách ôm
Bánh bao khá ních
Mấy tay hàng thịt
Da lợn để dành
Còn trã bánh canh
Để ba chú lính
Chủ nhân Lục tỉnh
Thì có bánh in
Đầu bếp mấy tên
Phải ăn bánh rế
Này là bánh nghệ
Cho chị nằm nơi
Kẻ dệt lụa tơ
Bánh tằm sẵn để
Còn như bánh quế
Mấy đấng y sanh
Tọc mạch rành rành
Thì ăn bánh hỏi
Hễ là thầy bói
Thì ăn bánh quy
Mấy ổ bánh mì
Cho nhà nho nhã
Quảng Đông mấy gã
Ăn bánh cà na
Béo thịt thẳng da
Thì ăn bánh ú
Rộng đường mấy chú
Như để sẵn đây
Phật giáo mấy thầy
Xin ăn bánh cúng
Phận tôi lúng túng
Trái đất tôi giành
Ai có lanh chanh
Tôi cho bánh khọt
—o—o—o—
Vè ăn hàng
Vai mang xấp vải trong mo
Đi chưa tới chợ đã lo ăn hàng
Bánh in cùng những bánh bàng
Bánh bò bông, bánh ít trần, ngon thay.
Mít nghệ múi bằng cổ tay
Bánh đúc chấm mật, bánh gai, bánh bèo
Muốn ăn đừng có lo nghèo
Tiền tui trong túi đem theo đủ dùng,
Ăn một bụng ba mươi đồng
Mua mấy thứ để cho chồng tui đây
Vừa mới tới vuông đất cày
Ngồi dưới gốc cầy lật nón ra ăn
Làm vầy dạ cũng băn khoăn
Vì chưng lỗ miệng muốn ăn không chừng
Cơm ngày ba bữa lưng lưng
Bánh phồng, cốm dẹp lót lòng đỡ thôi
Hễ sanh ra kiếp làm người
Sống mà bủn xỉn cả đời thèm ăn
Tội gì suốt tháng quanh năm
Cứ việc bỉ bàng, xuân tới hè lui
Tội gì sợ nợ, anh ơi
Còn da lông mọc, còn chồi lên cây
Bây giờ hòa hiệp sum vầy
Tội gì chịu cảnh cơm ngày gạo đong
Không thèm tơ lụa vải bông
Đau lưng mỏi gối cũng không ra gì
Nuôi tằm thì trời gạt đi
Hao hơi tốn của ai thì đền cho
Nuôi heo thì nhọc công lo
Đêm hôm trộm đạo rủi ro ai thường
Cho con bú ở trong mùng
Làm sao giữ được kẻ tham đêm ngày
Anh ơi, hễ hết thì vay
Nếu mà sợ nợ, thiếp bày chàng nghe
Chủ nợ có mắng có chê
Chửi xiên nói xỏ chẳng hề gì ta
Bữa thì chè đậu xu xoa
Bữa thì xoài tượng, chuối già chín cây
Bạn hàng mời mọc liền tay
Mở hàng cháo quảy, bánh tiêu đáng tiền
Chuối cau ăn thiệt là hiền
Thơm vườn ngọt tợ đường phèn, mật ong
Ăn thêm một chén chè thưng
Bột khoai, đường cát phỉ lòng chợ trưa
Mít ướt, cam sành cũng ưa
Trong bụng loạn xị còn mê bánh xèo
Mua tôm cùng thịt gói theo
Đem cho thợ đúc giá rau ngồi chờ
Ngồi ăn tê hết cẳng giò
Nước mắm tỏi ớt húp vô đã đời
Chị em bán rượu mới mời
Ăn mà không uống ra người tiểu nhân
Tui đâu có sợ tốn tiền
Mua năm tô rượu uống liền theo tay
Uống rồi nó chửa lật ngay
Ăn năm trứng vịt mới say kình càng
Cất gánh lên ngó bạn hàng
Nửa quen nửa lạ lang mang một mình
Xấp ngửa về tới quán đình
Gẫm trong nhà cửa nội tình héo hon
Nợ sao quá núi quá non
Vừa vốn vừa lời tính gọn bảy trăm
Nợ này hết thảy ba năm
Nợ đòi cửa ngõ tối tăm mặt mày
Người thì hẹn mốt hẹn mai
Người thì hẹn ẩu qua ngày kỉa kia
Chồng con chẳng dám bước vô
Ngồi trốn sau hè ăn mót dái khoai.
—o—o—o—
Chiều chiều lại nhớ chiều chiều
Nhớ ông kí lục ăn nhiều bánh ngô
Ăn rồi thế áo, thế ô
Ăn thêm bát nữa, thế cả đồng hồ, giày tây
Ai về nhắn mẹ cùng thầy
Đem tiền ra chuộc giày tây, đồng hồ
Từ rày tôi lạy các cô
Tôi lỉnh bánh đúc, bánh ngô chợ Dừa
Lẳng lơ con gái chợ Dừa
Đi bán bánh đúc lại lừa chúng anh
—o—o—o—
Vè con gái hư
Đầu hôm ngủ tới canh tư,
Còn nằm mà ngủ, muỗi thì nó cắn dư cả vùa
Canh năm thì dộng trống chùa,
Còn nằm mà ngủ, chúng lùa một bên
Ngủ thì quên tuổi, quên tên,
Ngủ cho mặt trời mọc đã lên ba sào
Sáng ra đái dựa hàng rào,
Còn đương ngây ngủ té nhào trong gai
Quét nhà long mốt long hai,
Con mắt dáo dác thấy trai ngó chừng
Bày ra cắt áo, cắt quần,
Cắt không kích tấc, nhằm chừng cắt ngang
Vải thời một tấc một quan,
Cắt thời khoét lỗ khoét hang đâu còn
Bày ra bánh cục bánh hòn,
Nắn bằng chiếc đũa, hấp còn bột không
Sáng ra đi cấy vần công,
Cấy thưa cấy nổi đi không về rồi
Bày ra cháo vịt, cháo bồi,
Cháo không có xác ăn rồi nhả ra
Từ nay cho tới hăm ba,
Cậy mai tới nói người ta không thèm
Chị em thấy vậy nói gièm,
Nấu canh chua tợ như hèm khó ăn
Làm bộ líu lăng,
Bánh bò, bánh thuẫn
Làm không mí mửng,
Lớp trọc lớp đen
Sang qua bánh men,
Thiệt là chai ngắt
Làm bộ ngoe ngoắc
Đi hấp bánh gừng
Quạt lửa phừng phừng
Mặt vàng như nghệ
Uổng công bốn bể
Học lúc văn minh
Nghĩ lại phận mình
Thiệt là thưa thớt…
—o—o—o—
Vợ tôi nó giỏi vô song
Chưa kịp tới chợ đã mong ăn hàng
Sớm mai cất gánh lên đàng
Làm vài tô cháo vững vàng bước đi
Vừa ưa chị bán củ mì
Ba đồng một mớ vậy thì mua cho
Ghé qua hàng bán bánh bò
Cuốn với bánh tráng ăn cho thẳng lèo
Ba rọi cùng với lòng heo
Bánh đúc, bánh xèo ưa đã quá ưa
Bây giờ con bóng đã trưa
Làm thêm trái dừa cho đỡ khô môi.
—o—o—o—
Cô Thỉ cô Thi
Cô đang đương thì, cô kẹo với ai ?
Cô Tú kẽo kẹt cô cai
Vợ chồng thuyền chài kẽo kẹt dưới sông
Mâm cốm kẹo với mâm hồng
Bát bịt, mâm đồng kẽo kẹt một nơi
Mâm thịt kẹo với mâm xôi
Thịt bùi xôi dẻo kẹo nơi bà già
Cùi dừa kẹo với bánh đa
Cái đĩa thịt gà kẹo với lá chanh
Nồi cơm kẹo với nồi canh
Quả bí trên cành kẹo với tôm he
Bánh rán kẹo với nước chè
Cô kia cò kè kẹo với ai đây ?
Bà cốt kẹo với ông thầy
Con chim loan phượng kẹo cây ngô đồng
—o—o—o—
Vè bánh trái
Bánh đứng đầu vè
Ðó là bánh tổ
Cái mặt nhiều lỗ
Là bánh tàn ong
Ðể nó không đồng
Ðó là bánh tráng
Ngồi lại đầy ván
Nó là bánh quy
Sai không chịu đi
Ðó là bánh bàng
Trên đỏ dưới vàng
Là bánh da lợn
Mây kéo dờn dợn
Là bánh da trời
Ăn không dám mời
Nó là bánh ít
Băng rừng băng rít
Ðó là bánh men
Thấy mặt là khen
Nó là xôi vị
Nhiều nhân nhiều nhị
Là bánh trung thu
Vô lửa nổi u
Ðó là bánh phồng
Ðem thả giữa dòng
Ðó là bánh neo
Ra nắng dẻo queo
Ðó là bánh sáp
Không ai dám xáp
Ðó là bánh xe,
Xỏ lại tréo que
Ðó là bánh rế
Ăn rồi còn ế
Ðó là bánh dừa
Ăn không có chừa
Ðó là bánh tiêu
Ðể lâu nó thiu
Vốn là bánh ướt
Chưa ăn giấu trước
Nó là bánh cam
Bỏ vô khám giam
Ðó là bánh còng
Ôm ấp vào lòng
Nó là bánh kẹp
Xem coi thật đẹp
Ðó là bánh chưng
Chồng nói mới ưng
Ðó là bánh hỏi
Ðêm nằm mệt mỏi
Ðó là bánh canh
Kéo níu từng khoanh
Ấy là bánh tét
Ráp lại từng nét
Nó là bánh gừng
Bước lên có từng
Ðó là bánh cấp
Nằm ngủ dưới thấp
Là bánh hạ nhân
Mình nó trợt trơn
Ấy là bánh lọt
Ăn thơm mà ngọt
Là bánh hoa viên
Ăn khỏi trả tiền
Ðó là bánh bao
Ðem liệng đàng sau
Là bánh quai vạc
Trắng trong như bạc
Là bánh xu xê
Mặt tràng ê hề
Ðó là bánh bún
Mình đen lốm đốm
Là bánh hạt mè
Thấy ai cũng kè
Ðó là bánh dập
Người thích mặt chắc
Ðó là bánh dày
Nói nghe rất hay
Ðó là bánh mật
Bụng no ấm cật
Ðó là bánh âm
Mình mẩy trắng trong
Là bánh bột lọc
Ai cũng mời mọc
Là cái bánh trôi
Ðứng không thấy vui
Ðó là bánh bò
Nằm cứ co ro
Ðó là bánh cuốn
Cái gì cũng muốn
Nó là bánh đa
Dứt hoài không ra
Nó là bánh dẻo
Nổi trôi khắp nẻo
Ðó là bánh bèo
Giàu mãi không nghèo
Chính là bánh khoái
Ðược người ưu đãi
Là bánh phồng phềnh
Nhẹ mỏng và mềm
Ðó là bánh cốm
Áo quần lốm đốm
Nó là bánh gai
Một giống như hai
Chính là bánh đúc
Tròn cho một cục
Ðó là bánh vo
Ăn hoài không no
Ðó là bánh vẽ
Dùng cho lính trẻ
Là bánh chè lam
Ăn uống tham lam
Ðó là bánh ú
Ði mấy không đủ
Ðó là bánh giò
Từng đoạn quanh co
Ðó là bánh khúc…
—o—o—o—
CÂU ĐỐ VỀ BÁNH
1. Bánh gì ăn ít mà nhiều ?
Bánh đa
2. Bánh gì cả thúng vẫn kêu chưa vừa ?
Bánh ít
3. Bánh gì nhọn tựa răng cưa?
Bánh gai
4. Bánh gì nên nghĩa sớm trưa vợ chồng ?
Bánh phu thê
5. Bánh gì cộm cộm trắng bông?
Bánh dầy
6. Bánh gì ăn diện nghênh ngông với đời ?
Bánh chưng
7. Bánh gì nhỏ, gọi mập đùng ?
Bánh ú
8. Bánh gì sống ở ao cùng rong rêu ?
Bánh bèo
9. Bánh gì tra vấn đủ điều ?
Bánh hỏi
10. Bánh gì cất rượu ra chiều nồng thơm ?
Bánh men
11. Bánh gì ăn cỏ ăn rơm ?
Bánh bò
12. Bánh gì mà lại bọc trong che ngoài ?
Bánh bao
13. Bánh gì bị bẹp rõ hoài ?
Bánh tết
14. Ấn cong sắp chữ, đố ai bánh gì ?
Bánh in
—o—o—o—
BÁNH PHƯƠNG TIỆN ĐI LẠI
BÁNH XE LỬA
Nàng về anh gửi cái này
Cái cuốc phần mẹ, cài cày phần cha
Cuốc chim thì để phần bà
Còn mai với thuổng làm quà cho ông
Bao giờ nên vợ nên chồng
Mua bánh xe lửa cho ông ăn dần
—o—
BÁNH NIỀNG SẮT
Xe ngựa lướt bụi tuôn bờ
Bánh niềng sắt cứ khua rột rột
Tui ra chợ mua đường thốt nốt
Tui mua cân bột cùng gói đậu xanh
Tui về nấu chè trôi nước đặt lại tên anh
Để cho trong trào ngoài quận
Biết tiếng thằng Sở Khanh điếm đàng
—o—
BÁNH THUYỀN
Gẫm thân phận thiếp như thuyền kia không bánh
Thân vì muốn lập thân mà ngại nặng gánh gia đình
Chàng ơi! Tại cảnh gia đàng em có một ông cha già đành cỡi hạc chầu tiên
Còn bà mẹ hiền như trái chín trên nhành chờ khi ướm rụng.
Chàng ơi! Em ra đây, gặp chàng em hỏi thiệt
Trai chàng tính cho em ở vậy hay là em cất bước thượng trình tòng phu
Chàng ơi! Tại cảnh gia đàng của em, mấy ống tre ngã xiêu ngã tó.
Mấy tấm vạt cau rớt lên rớt xuống, ai ngó vào cũng chặc lưỡi lắc đầu, hỡi ôi cho thân phận thiếp.
Anh kết nghĩa lương duyên với em tình chồng nghĩa vợ. Anh em bạn của anh đứng ngoài xa, miệng kêu tay ngoắc.
Bớ Tư ơi ! Người đâu sao không khác chi chị Thoại Khanh thuở trước khảy đàn tầm bạn mà kết nghĩa ái ân làm gì?
—o—o—o—
Chia sẻ:
Scroll to Top