Tên đi cả bộ QUỲNH

Loading

Tên đi cả bộ : Quỳnh – Quýnh – Quynh – Quỹnh – Quỷnh – Quỵnh
QUYNH
– Quynh : Đồ đan bằng tre, dùng để quây và nhốt vịt ngoài đồng.
– Hỏi thăm qua chú bán quynh
Thấy ngoài Bến Ván, Trì Bình gặt chưa?
– Bến Ván bán tới Quán Cơm
Gặt chưa không biết, thấy hai cây rơm ú ù
—o—o—o—
QUỶNH
– Làng Quỷnh : một làng thuộc xã Nghĩa Phương, huyện Lục Nam, tỉnh Bắc Giang. Làng có nghề truyền thống là trồng chè.
Ai lên làng Quỷnh hái chè
Hái dăm ba lá xuống khe ta ngồi
—o—
Muốn ăn cơm trắng cá rô
Thì lên làng Quỷnh quẩy bồ cho anh
—o—
Muốn ăn cơm trắng cá mè
Thì về làng Quỷnh hái chè với anh
Muốn ăn cơm trắng cá rô
Thì lên làng Quỷnh quẩy bồ cho anh
—o—o—o—
QUÝNH
QUÝNH
– Mừng quýnh
—o—
QUÝNH
– Quýnh : đánh
Phụ mẫu quýnh tui quằn quại, treo tại nhành dương
Phần sợ ma, phần sợ muỗi cắn, mà người thương nỡ đứng cười
—o—o—o—
QUỲNH
QUỲNH : CHIM
– Chim quỳnh
Con chim liễu nó biểu con chim quỳnh
Biểu to, biểu nhỏ, biểu mình thương tôi
—o—
Chim quỳnh nó đậu vườn quỳnh
Ðủ lông đủ cánh nó vùng mình nó bay
Ðôi ta chút nghĩa rủi may
Chờ cho thanh vắng cầm tay bạn nghèo.
– Chim quỳnh nhung
Con chim quỳnh nhung ăn trái quỳnh châu
Chàng đà phụ thiếp thiếp đâu phụ chàng
Không tới lui thì ra chỗ từ nan
Tới lui thì sợ miệng thế gian chê cười
Nguyện cùng nhau đất chín trời mười
Trăm năm không bỏ nghĩa người bạn ơi!
– Chim quỳnh anh
– Chim quỳnh khuyên
—o—
QUỲNH : CÂY
– Hoa quỳnh, bông quỳnh, nụ quỳnh : quỳnh trắng, quỳnh đỏ
Bông quỳnh rụng xuống cội quỳnh
Dù ai ngậm ngọc dỗ mình đừng sa
—o—
– Cây quỳnh
Quỳnh giao
Cây quỳnh cành giao
– Trái quỳnh châu :
Con chim quỳnh nhung ăn trái quỳnh châu
Chàng đà phụ thiếp thiếp đâu phụ chàng
Không tới lui thì ra chỗ từ nan
Tới lui thì sợ miệng thế gian chê cười
Nguyện cùng nhau đất chín trời mười
Trăm năm không bỏ nghĩa người bạn ơi!
– Cành quỳnh : Nhánh bích cành quỳnh
Ước gì bướm được gần hoa
Ước gì mình sánh với ta hỡi mình
Ước gì tính sánh với tình
Ước gì nhánh bích cành quỳnh thành đôi
Ước gì lan huệ đâm chồi
Ước gì quân tử sánh người thuyền quyên
Ước gì nguyện được như nguyền
Ước gì chỉ thắm xe duyên tơ đào
– Vườn quỳnh
Dao cùn rựa cụt
Đẵn cây chuối hột
Đút vào vườn quỳnh
Băm bầu băm bí
Băm chị thằng Ngô
Băm cô thằng bầu
—o—
Chim quỳnh nó đậu vườn quỳnh
Ðủ lông đủ cánh nó vùng mình nó bay
Ðôi ta chút nghĩa rủi may
Chờ cho thanh vắng cầm tay bạn nghèo.
– Cội quỳnh
Bông quỳnh rụng xuống cội quỳnh
Dù ai ngậm ngọc dỗ mình đừng sa
—o—
QUỲNH : Nơi chốn, không gian
– Ao quỳnh : vườn ngọc ao quỳnh
Anh la khóc làm chi cho nát miễu xiêu đình,
Cây huệ kia đang xanh lại héo,
Con cá ở ao quỳnh nó vội xếp vi.
—o—
Rủ nhau ra tắm hồ sen,
Nước trong bóng mát, hương chen cạnh mình.
Cứ chi vườn ngọc, ao quỳnh
Thôn quê vẫn thú hữu tình xưa nay
—o—
QUỲNH : Cấu trúc
– Ngọc quỳnh
– Chén quỳnh
Rượu sen càng nhắp càng say
Càng yêu vì nết, càng say vì tình
Đầy vơi chúc một chén quỳnh
Vì duyên nên uống, vì tình nên say
—o—
QUỲNH : Dịch, nước
– Quỳnh tương
Chén ngà sánh giọng quỳnh tương
Mời chàng nho sĩ văn chương bước vào
—o—
Khế với sung, khế chua, sung chát
Mật với gừng, mật ngọt, gừng cay
Đó với đây chẳng duyên thì nợ
Đây với đó chẳng vợ thì chồng
Dây tơ hồng chưa xe đã mắc
Rượu quỳnh tương chưa nhắp đã say
—o—
Mẹ già như chuối chín cây,
Sao đó chẳng liệu cho đây liệu cùng
Khế với sung khế chua sung chát
Mực với gừng mực ngọt gừng cay
Đấy với đây chẳng duyên thì nợ
Đây với đấy chẳng vợ thì chồng
Dây tơ hồng chửa xe đã mắc
Rượu quỳnh tương chửa nhắp đã say.
—o—
Trách lòng con chó nhỏ sủa dai
Sủa nguyệt sơn đài, sủa bóng trăng thanh
Trăng thanh vì bởi không mây
Đôi ta gặp gỡ vì dây tơ hồng
Dây tơ hồng không xe mà mắc
Rượu Quỳnh tương không nhắp mà say
– Thuận lòng con chó nhỏ sủa dai
Sủa nguyệt sơn đài, sủa núi trơn lu
Trơn lu vì bởi đám mây
Đôi ta trắc trở vì dây tơ hồng
Dây tơ hồng đứt rồi khó nối
Hai đứa mình hai đứa hai nơi
—o—
QUỲNH : Nhân vật (nam)
– Trạng Quỳnh
– Cống Quỳnh
—o—
QUỲNH : Nhân vật (nữ)
– Quỳnh Hoa, Quế Hoa : Quỳnh hoa công chúa, Quế hoa công chúa hay còn gọi là Chầu Quỳnh, Chầu Quế) là hai vị hầu cận bên Mẫu thượng thiên và Tam tòa thánh mẫu
– Đền thờ Quỳnh Hoa công chúa toạ lạc tại thôn Vĩnh Mộ, xã Nguyễn Trãi, huyện Thường Tín, Hà Nội. Trong lịch sử và truyền thuyết, công chúa Khúc Thị Ngọc (còn tên hiệu khác là Quỳnh Hoa công chúa) là con gái của Tiết độ sứ Khúc Thừa Dụ (830 – 907).
—o—
QUỲNH : Địa danh
– Huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An : xã Quỳnh Bảng, Quỳnh Châu, Quỳnh Diễn, Quỳnh Đôi, Quỳnh Giang, Quỳnh Hậu, Quỳnh Lâm, Quỳnh Sơn, Quỳnh Tam, Quỳnh Tân, Quỳnh Thạch, Quỳnh Thanh, Quỳnh Thắng, Quỳnh Văn, Quỳnh Yên,
– Huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái Bình : thị trấn Quỳnh Côi, xã Quỳnh Bảo, Quỳnh Châu, Quỳnh Giao, Quỳnh Hà, Quỳnh Hải, Quỳnh Hội, Quỳnh Hoa, Quỳnh Hưng, Quỳnh Khê, Quỳnh Lâm, Quỳnh Lương, Quỳnh Lưu, Quỳnh Minh, Quỳnh Mỹ, Quỳnh Ngọc, Quỳnh Nguyên, Quỳnh Sơn, Quỳnh Thái, Quỳnh Thọ, Quỳnh Trang, Quỳnh Vân, Quỳnh Xá.
– Huyện Quỳnh Nhai, tỉnh Sơn La,
– Thị trấn Quỳnh Lưu, huyện Nho Quan, Ninh Binh
– Thị trấn Như Quỳnh, huyện Văn Lâm, tỉnh Hưng Yên, Việt Nam.
– Xuân Quỳnh
– Phường Quỳnh Mai, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội
– Phường Quỳnh Lôi, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội
– Phường Vĩnh Quỳnh, huyện Thanh Trì, Hà Nội : xã Quỳnh Đô
Quỳnh Đôi khoa bảng thật nhiều
Như cơn trên rú, như diều trên không
—o—
Cậu lính là cậu lính ơi
Tôi thương cậu lắm, nắng nôi thương hàn
Lính này có vua, có quan
Nào ai cắt lính cho chàng phải đi
Trời ơi sinh giặc mà chi
Nay trẩy kim thì, mai trẩy kim ngân
Lấy nhau chửa được ái ân
Chưa được kim chỉ, Tấn Tần như xưa
Trầu lộc em phong lá dừa
Chàng trẩy mười bốn, em đưa hôm rằm
Rủ nhau ra chợ Quỳnh Lâm
Vai đỗ gánh xuống, hỏi thăm tin chồng
Xót xa như muối bóp lòng
Nửa muốn theo chồng, nửa bận con thơ
—o—
QUỲNH : Núi
– Núi Quỳnh Viên là tên cổ của núi Nam Giới, nằm ở cửa Sót, Hà Tĩnh. Tương truyền, đây là nơi Chử Đồng Tử và Tiên Dung học đạo
—o—
QUỲNH : Biển
– Biển Quỳnh – núi Rồng, Thanh Hoá
Chia sẻ:
Scroll to Top