ĐẶNG
– Chẳng đặng, không đặng
Gối luông chẳng đặng giao đầu
Trai thương bát ngát, gái sầu bơ ngơ
—o—
Chim quyên, chim én, chim phụng, chim nhàn
Bốn con tùng tam tụ ngũ
Ðậu mai, mai rũ, đậu liễu, liễu tàn
Từ ngày anh với em xa cách đôi đàng
Cơm ăn chẳng đặng, bạn vàng có hay
—o—
Ai làm Ngưu Chức đôi đàng
Để cho quân tử đa mang nặng tình
Thuyền quyên lấp ló dạng hình
Em đành chẳng chịu gởi mình cho anh
Trách ai nỡ phụ lòng thành
Đêm nằm thổn thức tam canh ưu sầu
Ai làm ra cuộc biển dâu
Gối luông chẳng đặng giao đầu từ đây
– Hổng đặng
Trồng cây cũng muốn cây xanh
Kết đôi hổng đặng để thành phu thê
– Đặng đâu
Vợ lớn đánh vợ nhỏ
Chạy ra cửa ngõ
Ngỏng cổ kêu trời
Ớ anh ơi
Nhứt phu lưỡng phụ, ở đời đặng đâu?
ĐẶNG + như, vậy
Vái ông Tơ vài ve rượu thiệt
Vái bà Nguyệt dăm bảy con gà
Xúi cho đôi lứa hiệp hòa
Nếu mà đặng vậy, sau trả lễ ông bà chẳng sai
—o—
Sông Sài Gòn sông bao nhiêu nước
Chợ Sài Gòn kẻ tục người thanh
Mấy ai mà đặng như anh
Dù cho xao xuyến xin cũng chân thành với em
ĐẶNG + cho ai làm việc gì
Làm sao hiệp mặt đôi ta
Đặng tôi báo hiếu mẹ cha bên mình
Không xuống lên mình nói bạc tình
Xuống lên phụ mẫu đánh mình thấy không
—o—
Đêm khuya nước mắt ròng ròng
Vì tôi nhớ chữ loan phòng còn xa
Làm sao hiệp mặt đôi ta
Đặng tôi báo hiếu mẹ cha bên mình
—o—
Liều mình lội xuống ao sâu
Đặng đo miệng cá, uốn câu cho vừa
Gá duyên đừng kén, đừng lừa
Cụm mây kia đen đặc
Ngọn gió lùa cũng tan
ĐẶNG : Cái gì đó
Mình ơi! Đừng đặng cá quên nơm
Đôi ta gá nghĩa danh thơm ở đời
—o—
Trách ai đặng cá quên nơm
Đặng chim bẻ ná quên ơn sinh thành
—o—
Ăn cơm sao đặng mà mời
Nước mắt lênh láng rã rời hạt cơm
Mình ơi đừng đặng cá quên nơm
Đôi ta gá nghĩa danh thơm để đời
Cóc nghiến răng còn động đến lòng trời
Sao mình chẳng tưởng mấy lời em than
—o—
Nước lên nước ngập cả đồng
Anh lo tôm cá đặng phòng nắng mưa
—o—
ĐẶNG + Tính từ
– Đặng thảnh thơi
Bao giờ cho đặng thảnh thơi
Tay bưng chén cúc, miệng mời phu nhân
– Đặng bình an
Duyên phải duyên kim cải
Ngãi phải ngãi giao hoà
Rồi mai mốt đây con bạn nó vìa nhà
Cho qua nhắn kỉnh thăm cô bác với ông bà đặng bình an
ĐẶNG + Động từ
– Vô đặng
Đi ngang nhà nhỏ
Lóng tai nghe rõ
Phụ mẫu đánh nàng
Bốn bề cửa đóng phòng loan
Anh không vô đặng đỡ nàng đôi roi
—o—
Một nhành tre, năm ba nhành trảy, sáu bảy nhành gai
Nhà ai cửa đóng then cài,
Anh vô không đặng, đứng ngoài anh trông.
– Bẻ đặng
Ví dầu không bẻ đặng hoa
Cũng nương theo bậu vào ra thăm chừng
– Gói đặng
Cây vông đồng gói chẳng đặng nem
Tại anh chậm bước nên em có chồng
– Nở đặng
Anh đi, em mới trồng hoa
Em về, hoa nở đặng ba trăm nhành
Một nhành là chín búp xanh
Bán ba đồng một, để dành có nơi
Bây giờ em đã thảnh thơi
Cậy anh tính thử vốn lời bao nhiêu?
– Lấy đặng
Ớt non mà trổ hoa cà
Lấy em không đặng ở già vậy thôi
—o—
Trời mưa vần vũ gió đông
Kết duyên chẳng đặng, nhảy xuống sông trầm mình
—o—
Bướm bay hoài, không đậu vườn hoa
Hay là anh thấy mẹ cha em nghèo
Dang tay với chẳng tới kèo
Bổn phận em nghèo lấy chẳng đặng anh
– Câu đặng
Chỉ điều xe tám đậu tư
Đố ai câu đặng con cá ngừ biển Đông
– Sinh đặng
Cha mẹ em nghèo trồng dây bí đèo
Nó bò quanh bò co
Bò vô gốc mít
Bò xích gốc chanh
Nó bò lên nhành
Sinh đặng một hoa
Cha mẹ chàng sinh đặng chàng ra
Thương chàng không trượng bằng ta thương chàng
– Làm đặng
Phận em còn nhỏ còn khờ
Làm dâu chưa đặng thì nhờ có anh
– Chờ đặng
Nghe vẻ nghe ve
Nghe vè Thiện Tân
Mầu mộng muôn phần
Cơm khuya không có
Đi thời tó hó
Về lại tăng hăng
Chờ đặng bữa ăn
Ngã lăn thần tướng
Thân tôi ở mướn
Nó cực vô hồi
Bởi chú nói rồi
Nên tôi mới mắc
Chú làm thắt ngặt
Tôi thối lúa lại cho
Cơm ăn không no
Việc mần không nổi
Việc mần thì nặng
Cuốc đất đắp bờ
Mới nghỉ một giờ
Thiện Tân lại hối
– Đổi dời đặng
Chỉ điều ai khéo vấn vương
Mỗi người một xứ mà thương nhau đời
Chữ tình ai bứt cho rời
Tơ hồng đã định, đổi dời đặng đâu
– Hoá đặng
Làm sao hóa đặng chim xanh
Bay ra đảo vắng thăm anh đỡ buồn
—o—
Thò tay hốt ổ chim sâu
Thấy em côi cút giữ trâu một mình
Phải chi anh hóa đặng hai hình
Để vô giữ thế cho bạn mình nghỉ ngơi
Phải chi anh hóa đặng con dơi
Bay lên đáp xuống giỡn chơi trái đào
—o—
Muốn lên trời, trời không có ngõ
Muốn xuống đất, đất nỏ có đàng
Phải chi em hóa đặng con chim vàng
Tìm lên chín cõi, xem dạ chàng thử sao
—o—
Ngó lên trời thấy trời cao lồng lộng
Ngó xuống đất thấy đất rộng thinh thinh
Phải chi anh hoá đặng hai hình
Đi qua chèo thế, để con bạn mình nghỉ tay
—o—
Ước gì anh hóa đặng con dơi
Bay lên đáp xuống chỗ nơi em nằm.
– Đối đặng
Cây măng không lá, con cá họa hình không xương,
Trai như anh đà đối đặng, gái như em kết nghĩa tao khương vợ chồng
—o—
Tuy em chữ nghĩa nhấp nhem
Anh không đối đặng, ai thèm ưng anh
—o—
Hò rao từ ngọn chí vàm
Ai mà đối đặng, kết làm đệ huynh
—o—
Con rắn hổ mây nằm cây thục địa
Con ngựa nhà trời ăn cỏ chỉ thiên
Phận em là gái thuyền quyên
Ai mà đối đặng, kết nguyền phu thê
—o—
Thấy anh Hai tuồng chữ cũng thông
Vô đây em hỏi anh, Bao Công mặt gì?
– Ông Bao Công mặt đỏ, môi chì
Anh giờ đối đặng em tính gì cho đây?
—o—
—o—
– Có phải bánh không chân nên anh gọi bánh bò
Anh mà đối đặng em cho ngồi gần
– Thúng bánh anh đầy sao em gọi là bánh ít
Anh đối đặng rồi em ngồi xít lại đây
—o—
Em lên lưng voi em hỏi cái đường vạn tượng
Tay em lại dắt dê hỏi chốn lan dương
Đố anh mà đối đặng em cho soi gương vàng.
– Dây bí ngô trèo trên cây trụ tàu
Cờ thượng mã phất sau đuôi ngựa
Anh đối đặng rồi lật ngửa gương ra.
—o—
Quan Thừa Thiên thì mang áo địa,
Lính Đông Hải đội nón dầu sơn
Trai nam nhi đối đặng, thiếp kết nghĩa Tấn Tần ngàn năm.
– Gái nước Nam buôn hàng thuốc Bắc
Trai Đông sàng cảm động miền Tây
Anh đã đối đặng, em rày tính sao.
Con cá đối nằm trên cối đá
Con mèo đuôi cụt nằm mút đuôi kèo
Anh mà đối đặng dẫu nghèo em cũng ưng
– Con chim mỏ kiến đậu trên miếng cỏ
Con chim vàng lông đáp tại vồng lang
Anh đà đối đặng, vậy nàng tính sao?
—o—
Trên thượng cầm thú, con chi có vú?
Dưới hạ cầm thú, con chi không đầu?
Anh mà đối đặng, em dâng trầu hai tay
– Trên thượng cầm thú, có vú là con dơi
Dưới hạ cầm thú, con cua không đầu
Anh đà đối đặng, em dâng trầu anh đi
—o—
Em lên lưng voi em hỏi cái đường vạn tượng
Tay em lại dắt dê hỏi chốn lan dương
Đố anh mà đối đặng em cho soi gương vàng.
– Dây bí ngô trèo trên cây trụ tàu
Cờ thượng mã phất sau đuôi ngựa
Anh đối đặng rồi lật ngửa gương ra.
—o—
– Con cá chi không sanh không đẻ?
Người gì không đẻ không sanh?
Cây chi không nhánh không cành?
Anh mà đáp đặng em đành theo không.
– Con cá trong tranh không sanh không đẻ
Người bức tượng vẽ không đẻ không sanh
Cây nhang không nhánh không cành
Anh đà đối đặng em đành theo không?
—o—
Lẻ củi săng chẻ ra văng vỏ
Bỏ vô lửa đỏ than lại thành than
Trai nam nhân chàng mà đối đặng
Thiếp xin kết nghĩa tào khang trọn đời
– Trâu ăn giữa vạt ló lỗ, đã ngụy chưa tề
Nam nhân chàng đã đối đặng
Thiếp đã chịu theo chàng về hay chưa?
—o—
– Em gặp anh đây, cho em hỏi thử đôi lời
Chữ chi anh chôn xuống đất,
Chữ chi anh cất lên trang,
Chữ chi anh mang không nổi,
Chữ chi gió thổi không bay,
Trai nam nhi anh mà đối đặng,
Em thưởng cái nón bài thơ đội liền.
– Chữ Triệu anh chôn xuống đất,
Chữ Tiên sư anh cất lên trang,
Chữ Trung chữ Hiếu anh mang không nổi,
Bia tạc đá vàng, gió thổi không bay,
Trai nam nhi anh đà đối đặng, em thưởng cái nón bài thơ đâu rồi?
—o—
Thấy anh hay chữ, em hỏi thử đôi lời
Anh nhìn lên trời thấy sao mấy cái?
Trâu ngoài đồng đực, cái mấy con?
Chuối non mấy bẹ, chuối mẹ mấy tàu?
Đất Ba Xuyên một mẫu mấy sào?
Trai anh đối đặng, em mở rào cho anh vô
– Anh nhìn trời cao thấy sao nhiều cái
Trâu ngoài đồng đực, cái hai con
Chuối non sáu bẹ, chuối mẹ mười hai tàu
Đất Ba Xuyên một mẫu bảy mươi hai sào
Anh đà đối đặng, em mở rào cho anh vô
—o—
– Em đố anh sao trên trời mấy cái
Nhái ngoài ruộng mấy con
Chuối non mấy bẹ, chuối mẹ mấy tàu
Đất Ba Xuyên một mẫu mấy sào
Anh mà đối được, em nhào em vô
– Sao trời trên sao Hôm, sao Mai hai cái
Nhái ngoài ruộng nhái đực nhái cái hai con
Chuối non chín bẹ, chuối mẹ mười tàu
Anh đã đối đặng em có nhào vô không?
—o—
– Một trăm thứ dầu, dầu chi không ai thắp?
Một trăm thứ bắp, bắp chi chẳng ai rang?
Một trăm thứ than, than chi không ai quạt?
Một trăm thứ bạc, bạc chi bán chẳng ai mua?
Trai nam nhi anh đối đặng, gái bốn mùa xin theo
– Một trăm thứ dầu, dầu xoa không ai thắp
Một trăm thứ bắp, bắp chuối chẳng ai rang
Một trăm thứ than, than thân không ai quạt
Một trăm thứ bạc, bạc tình bán chẳng ai mua
Trai nam nhi anh đối đặng, gái bốn mùa tính sao?
—o—
Con rắn không có chân, rắn nhờ chi rắn đi mười ngọn rú,
Con gà không có bụ, gà nhờ chi nuôi đủ mười con?
Trai nam nhi đối được gái gá nghĩa nước non suốt đời.
– Con rắn không chân có cái thân dài uốn oánh,
Con gà không bụ nhờ đôi cánh ấp con.
Trai nam nhi đà đối đặng, gái đà gá nghĩa nước non hay còn chờ?
—o—
– Bánh cả mâm răng gọi là bánh ít
Trầu cả chợ răng nói trầu không
Trai nam nhơn đối đặng sẽ làm chồng nữ nhi
– Chuối không qua Tây răng gọi là chuối sứ
Cây không biết chữ răng gọi là thông
Nam nhơn đà đối đặng quyết làm chồng nữ nhi
—o—
Quan Thừa Thiên thì mang áo địa,
Lính Đông Hải đội nón dầu sơn
Trai nam nhi đối đặng, thiếp kết nghĩa Tấn Tần ngàn năm.
– Gái nước Nam buôn hàng thuốc Bắc
Trai Đông sàng cảm động miền Tây
Anh đã đối đặng, em rày tính sao.
—o—
– Con ngựa chạy giữa đàng nói con ngựa cất
Con cá bán giữa chợ nói con cá thu
Chàng mà đối đặng, thiếp làm dâu mẹ thầy
– Con rắn bò giữa đàng nói con rắn lại
Con cá lội giữa nước nói con cá leo
Anh đà đối được, em ơi theo anh về
—o—
Thấy anh hay chữ, em hỏi thử đôi lời
Một trăm thứ ong, ong chi không đánh?
Một trăm thứ bánh, bánh chi không nhưn?
Một trăm thứ gừng, gừng chi không lá?
Một trăm thứ cá, cá chi không đầu?
Một trăm thứ trầu, trầu chi không cuống?
Một trăm thứ rau muống, rau muống chi không dây?
Một trăm thứ cây, cây chi không trái?
Một trăm thứ gái, gái chi không chồng?
Trai nam nhân đối đặng, gái má hồng gá chữ lương duyên
– Nghe em hỏi tức, anh đáp phức cho rồi:
Một trăm thứ ong, ong chúa không đánh
Một trăm thứ bánh, bánh tráng không nhưn
Một trăm thứ gừng, gừng lùi không lá
Một trăm thứ cá, cá khứa không đầu
Một trăm thứ trầu, trầu khô không cuống
Một trăm thứ rau muống, rau muống tàu không dây
Một trăm thứ cây, cây khô không trái
Một trăm thứ gái, gái Tố Nữ không chồng
Trai nam nhân anh đà đối đặng, gái má hồng em phải gá duyên
—o—
Thấy anh nhiều ngôn ngữ
Em đây kết chữ thốt lên lời:
Sao trên trời sao lên mấy cái?
Nhái ngoài đồng bắt cặp mấy con?
Cây chuối con ốp tròn mấy bẹ?
Cây chuối mẹ tủa mấy tàu?
Trai nam nhơn anh mà đối đặng
Thời gái tơ đào em đưa má cho anh hun!
Thấy em hỏi bức
Đây anh đối lức kẻo em lừng:
Sao trên trời, sao vua chín cái
Nhái ngoài đồng bắt cặp hai con
Cây chuối con ốp tròn tám bẹ
Cây chuối mẹ màu mười tàu
Trai nam nhơn anh đà đối đặng
Vậy gái quần hồng em phải đưa má cho anh!
—o—
Nữ nhi là phận tam tùng
Tới đây em hỏi góp anh hùng:
Ai mà đem lửa đốt cung nhà Tần?
Ai mà ôm khảy đờn thần?
Ai làm rung chuyển hồng trần một khi?
Ai mà ngắt ngọn rau vi?
Ai mà tưởng Phật ngồi thì bồng lai?
Ai mà sanh đặng tám trai?
Lại thêm hai gái sắc tài in nhau?
Ai mà mắt sáng như thau?
Ai mà bắt gả con đào về Phiên?
Ai mà hãm hại Vân Tiên?
Ai mà nhảy xuống huỳnh tuyền uổng oan?
Phận gái em hỏi tràn lan
Như nam nhi anh đối đặng
Thời nữ em nguyền ôm gói theo anh!
– Thấy em nhiều lắt léo
Trai anh dầu không khéo
Cũng ráng dùng mưu mẹo phân rành:
Vua Tần ở chẳng thỉ chung
Cho nên Hạng Võ đốt cung nhà Tần
Thạch Sanh ôm khảy đờn thần
Làm cho rung chuyển hồng trần một khi
Thúc Tề ngắt ngọn rau vi
Phật thầy tịnh niệm ngồi thì bồng lai
Tuống Trùng sanh đặng tám trai
Lại thêm hai gái sắc tài như nhau
Trương Phi mắt sáng như thau
Kiều công ổng gả con đào về Phiên
Trịnh Hâm hãm hại Vân Tiên
Nguyệt Nga nhảy xuống huỳnh tuyền, cứu lên
Phận trai hết dạ vì em
Nay nam đối đặng, vậy nữ nguyền tính sao?
—o—
ĐẶNG (họ)
– Đặng Thi Sách, Đặng Thi Bằng
– Đặng Thái Thân
– Đặng Dung
– Đặng Xuân Khu (Trường Chinh)
– Đặng Văn Ngữ
– Đặng Tiến Đông
ĐẶNG (đia danh)
– Đặng Xá, Gia Lâm, Hà Nội
- Xã Đặng Xá gồm có 5 thôn: Cự Đà (làng Gồm), Đặng (Kẻ Đặng), Lễ (làng Lở), Lê (làng Lời), Sa Long.
- Xã Lê Xá gồm 5 thôn: Hoàng Hà, Viên Ngoại (Kẻ Ngoài), Nhân Lễ (Lợ), Kim Âu (làng Âu), An Đà (Kẻ Già).
- Xã Đổng Xuyên vốn là thôn Đổng Xuyên (làng Gióng Mốt).
– Thôn Đặng Xá, xã Văn Xá (huyện Kim Bảng) : Chùa Đặng Xá
– Thôn Đào Đặng, xã Trung Nghĩa, Hưng Yên: Đình, đền Đào Đặng là nơi thờ Trần Lữu và các con Thượng Linh Công, Đệ Nhất Linh Công, Hương Linh Công, Nhị Linh Công, Hải Linh Công, Giang Linh Công, Phạm Linh Công. Các vị là những tướng lĩnh của Hai Bà Trưng, có công đánh giặc Nam Hán xâm lược vào những năm đầu sau Công Nguyên. Sau khi mất, các ông được nhân dân Đào Đặng lập đền thờ phụng.
Con đặng, con được, con nhỏ, con to
Thấy em còn nhỏ anh lo,
Chờ em thì được nhưng sợ rồi uổng công
Cẳng bước tới miệng nọ liền chào
Anh ở tổng chi, làng chi, nói cho em hiểu, đặng em vào làm quen
Cầu cao ván yếu gió rung
Em qua không đặng, cậy cùng có anh
—o—
Đặng tôi báo hiếu mẹ cha bên mình
Không xuống lên mình nói bạc tình
Xuống lên phụ mẫu đánh mình thấy không
Cấm gái hai chồng chớ nào có cấm trai hai vợ
Cưới em về đặng phụ trợ gia cư
Bên anh không nứt nẻ, sắm cái niền làm chi?
– Anh vừa qua thăm thân phụ thiếp, thấy cũng đặng chữ bình yên
Người không nứt nẻ, cũng sắm cái niền như anh.
Anh đừng chê em ốm yếu lưng tôm
Ði kiếm nơi cho mập đặng anh ôm phỉ tình
Bắt anh ra treo tại nhành dương
Biểu từ ai, anh từ đặng, chớ biểu anh từ người thương, anh không từ
Chuyến khác anh chở vôi
Liệu bề anh có thương đặng trọn đời anh hãy thương
Tay bưng chậu cúc năm bông
Chờ anh chẳng đặng nên trồng xuống đây
—o—
Một thương hai nhớ ba sầu
Cơm ăn chẳng đặng nhai trầu ngậm hơi
—o—
Anh khuyên em đừng lại lại qua qua,
Mẹ cha biết đặng đánh la tụi mình.
—o—
Đứng đấy mà lấy không đặng
Tới lui chẳng đặng nên mình có đôi
Cũng nương theo bậu vào ra thăm chừng
Hay đâu nhân nghĩa xa lần ông mai
Tay cầm gàu nước sớt hai,
Bằng nay tưới lựu, bằng mai tưới đào
Muốn gần, ơn nghĩa muốn trao
Nghĩa nhân còn tại biết làm sao cho gần.
Sao anh chẳng bắt cầu noi lên bờ?
Ðặng cơn nước đục lờ đờ
Cắm sào đợi nước bao giờ cho trong?
Con sông kia nước chảy đôi dòng
Ðèn khêu đôi ngọn em trông ngọn nào?
Trông thấp em lại trông cao
Ngọn đèn sáng tỏ như sao trên trời
Em ơi gần bến xa vời
Biết làm sao đặng kết nguyền phu thê
Muốn lên trời, trời không có ngõ
Muốn xuống đất, đất nỏ có đàng
Phải chi em hóa đặng con chim vàng
Tìm lên chín cõi, xem dạ chàng thử sao
Một lời nhè nhẹ hãy còn đắng cay
Ngọt bùi ta hưởng đắng cay chịu cùng
Vì chồng, em phải qua cầu đắng cay
Cho con áo tím phụ thằng áo xanh.—o—Anh đừng thấy đăng mà phụ đó
Đừng chê em nghèo khó mà vội phụ phàng,
Anh coi đồng tiền mới có sớm mai mà chiều đã mất
Chớ nhân nghĩa bạn vàng vững chắc thiên kim—o—
Buồm rung gió thổi
Kẻ lặn người lội
Kẻ chắn người đăng
Nước bạc lăn tăn
Phao chìm chuyển động
Giật lên mau chóng
Kẻo cá nhả ra
Mình lấy được ta
Bõ công ao ước
Ta lấy được mình
Thỏa dạ ước ao
Bõ công anh đốn cần, xe nhợ, buộc phao, mắc mồi.
Cấm quần không đáy, người ta hãi hùng!
Không đi thì chợ không đông
Đi thì phải mượn quần chồng sao đang?
Có quần ra quán bán hàng,
Không quần đứng nấp đầu làng trông quan