MƯỜI TỶ LỆ
MƯỜI PHÂN VẸN MƯỜI
Em là con gái nhu mì
Làng trên xã dưới ai bì được nao
Liếc mắt trông lên thấy cặp má đào
Mắt rồng mắt phượng ai trông vào chả say
Say em một bộ lông mày
Ngón tay tháp bút tóc mây xanh rờn
Say em say cả bàn chân
Gót hồng da trắng mười phân vẹn mười
Say em câu nói tiếng cười
Say em nét đứng say nơi em nằm
Khen ai sinh trúc sinh trầm
Mà xinh lúc đứng lúc nằm cũng xinh
—o—
QUYẾT MƯỜI PHÂN
Tay cầm tấm mía tiện tư
Nửa thì nấu mật, nửa dư nấu đường
Em thương, thầy mẹ chẳng thương
Nào em có quản quê hương xa gần
Rượu ngon rót lấy chín tuần
Lòng em đã quyết mười phân lấy chàng
MƯỜI – MƯỜI
MƯỜI – CẢ MƯỜI
Em buôn chi em bán chi
Mười phiên chợ Sạt không li phiên nào
—o—
MƯỜI – CẢ MƯỜI
Chi chị, chi em, buôn chi, bán chi
Mười phiên chợ Hiếu em đi cả mười
—o—
MƯỜI – CẢ MƯỜI
Cũng mang lấy tiếng sớm chồng
Mười đêm ấp những giường không cả mười
—o—
MƯỜI – CẢ MƯỜI
Thương em nỏ biết mần răng
Mười đêm ra đứng trông trăng cả mười
Sáng trăng chi sáng rứa trời
Để năm canh anh thơ thẩn cửa ngoài cả năm
—o—
MƯỜI – CẢ MƯỜI
Mang danh là gái có chồng
Mười đêm em những nằm không cả mười
Nói ra thì sợ chúng bạn cười
Má hồng đỏ quá thiệt đời xuân xanh
—o—
CHÍN – CẢ MƯỜI
Khi xưa một hẹn thì nên
Bây giờ chín hẹn em quên cả mười
—o—
CHÍN – CẢ MƯỜI
Em hẹn chàng mấy ngày, nhỡ cả
Em trách lòng chàng nói chả thật ngôn
Xưa kia thề núi thề non
Trăm năm nước chảy đá mòn không quên
Người ta hẹn một thì nên
Sao anh chín hẹn thì quên cả mười
—o—
CHÍN – CẢ MƯỜI
Đường trường cách trở ngàn xa
Lấy ai tin tức để mà hỏi han
Một mình em giữ phòng loan
Trăng thu, nguyệt tỏ, giãi gan héo dầu
Trách ai cắt bỏ nhịp cầu
Để cho lòng thiếp thảm sầu đắng cay
Đố ai giải được lòng này
Có ai cởi mối sầu này cho không
Mỗi ngày đứng cửa dõi trông
Trách ai chín hẹn những không cả mười
Khoe khoang có một phần rùng
Rùng đi chín bữa về không cả mười
Nói ra sợ chúng bạn cười
Về nhà vợ chửi, ra ngoài trời bêu
—o—
CHÍN – CẢ MƯỜI
Một lo đứng cửa trông ra
Hai lo đi lấy chồng xa nước người
Ba lo sợ chị em cười
Bốn lo đi ngược về xuôi sao đành
Năm lo lúc tử lúc sinh
Sáu lo con cái một mình đường xa
Bảy lo còn chút mẹ già ai nuôi
Chín lo em thiệt cả mười
Để em kiếm lối tìm nơi đi về
—o—
CHÍN – CẢ MƯỜI
Hỡi ai đi ngược về xuôi
Lại đây tôi kể đầu đuôi số mình
Số tôi quyết chí tu hành
Từ ngày bác mẹ bẩm sinh lọt lòng
Ăn chay nằm mộng long đong
Chín chùa tôi chả bỏ không chùa nào
Biết rằng duyên số làm sao
Bao nhiêu gái đẹp thì vào tay tôi
Chín chùa tu thế cả mười
Đúc chuông tô tượng xong rồi lại đi
Tôi nay tính khí cũng kỳ
Tuần rằm, mồng một tôi thì bỏ quên
Đêm nằm tưởng gái nằm bên
—o—
CHÍN – CẢ MƯỜI
Mẹ em tham giàu khiến em lấy thằng bé tỉ tì ti
Làng trên chạ dưới thiếu gì trai tơ!
Em trót đem thân cho thằng bé nó giày vò,
Đên đông tháng giá, nó nằm co trong lòng.
Em cũng mang thân là gái có chồng,
Chín đêm chực tiết, nằm không cả mười!
Em nói ra đây sợ chúng chị em cười,
Má hồng bỏ quá, thiệt đời xuân xanh!
Em cũng liều thằng bé trẻ ranh
Sờ mó qua quýt, năm canh cho nó đỡ buồn!
Em buồn, em lại nhấc thằng bé nó lên trên,
Nó còn bé dại đã nên cơm cháo gì!
Nó ngủ nó ngáy tì tì,
Một giấc đến sáng còn gì là xuân!
Chị em ơi! Hoa nở mấy lần?
—o—
CHÍN – CẢ MƯỜI
– Em buôn chi rồi lại bán chi
Mười phiên chợ phố em đi cả mười?
– Em buôn bấc rồi lại buôn vàng
Mười phiên chợ phố gặp chàng chín phen
Quý hồ gặp bạn cho liền
Mười quan bán được chín tiền cũng đi.
—o—
CHÍN PHẦN MƯỜI
– Em buôn chi rồi lại bán chi
Mười phiên chợ phố em đi cả mười?
– Em buôn bấc rồi lại buôn vàng
Mười phiên chợ phố gặp chàng chín phen
Quý hồ gặp bạn cho liền
Mười quan bán được chín tiền cũng đi.
—o—
CHÍN PHẦN – MƯỜI PHÂN
Mười phần thương mẹ ở nhà
Chín phần thương bậu còn là ngây thơ
Cũng nhau hẹn ước duyên tơ
Trăm năm anh cũng đợi chờ bậu thôi
—o—
CHÍN ĐỢI MƯỜI CHỜ
Hôm nay mười bốn, mai rằm
Chín tháng cũng đợi, mười năm cũng chờ
Trăm năm quyết đợi, quyết chờ
Dẫu mà tóc bạc như tơ cũng đành
—o—
MƯỜI BẢY BA
Vàng mười, bạc bảy, thau ba
Đem so với gạo ắt là phải thua
MƯỜI SỐ LƯỢNG
MƯỜI TAY
Bồng bồng con nín con ơi
Dưới sông cá lội, trên trời chim bay
Ước gì mẹ có mười tay
Một tay bắt cá, tay này bẫy chim
Một tay chuốt chỉ luồn kim
Một tay làm ruộng, tay tìm hái rau
Một tay ôm ấp con đau
Một tay vay gạo, tay cầu cúng ma
Một tay khung cửi guồng xa
Một tay lo bếp nước, lo cửa nhà nắng mưa
Một tay đi củi muối dưa
Còn tay van lạy, bẩm thưa, đỡ đòn
Tay nào để giữ lấy con
Tay nào lau nước mắt, mẹ vẫn còn thiếu tay
Bồng bồng con ngủ cho say
Dưới sông cá vẫn lội, chim vẫn bay trên trời.
—o—
TIỀN MƯỜI
Gió đưa mười tám lá me
Mặt rỗ hoa mè xấu lắm bạn ơi
– Bạn ơi đừng thấy mặt rỗ mà phiền
Mỗi nút một tiền mười nút một quan
VÀNG MƯỜI
Ngửa tay trao nén vàng mười,
Vàng mười không chuộng, chuộng người trao tay
—o—
Ngửa tay lấy tấm vàng mười
Quần bô áo vải ai cười mặc ai
—o—
Giận thay một nén vàng mười
Làm cho đến nỗi lòng người hoá đen
—o—
Ở xa nghe tiếng em cười
Trong tay cầm nén vàng mười cũng trao
—o—
Vàng mười chê đắt chẳng mua
Vác cân đi lừa lại phải thau năm
Anh ơi chê nhỡ lấy nhầm
Chê vàng lấy đá cực lòng anh ơi
—o—
Vàng mười thử lửa thử than
Người khôn thử tiếng, người ngoan thử lời
Ngó lên trống giục neo dời
Nhớ câu ước thệ, nhớ lời giao ngôn
Một ngày có đặng vợ khôn
Cũng tày cá ở vũ môn hóa rồng
—o—
Nghĩ em đáng lạng vàng mười
Đem ra kẻ chợ đáng người trăm phân
MƯỜI KHÔNG GIAN
THẬP PHƯƠNG – MƯỜI PHƯƠNG
Chín phương trời, mười phương phậtk
—o—
Nhất vui là hội Trần Thương
Đủ đình đủ đám, thập phương tiếng đồn
—o—
Ai đi trẩy hội chùa Hương
Làm ơn gặp khách thập phương hỏi dùm
Mớ rau sắng, quả mơ non
Mơ chua sắng ngọt biết còn thương chăng?
THÁP MƯỜI
Hổ mây, cá sấu thi đua vẫy vùng
Khi đi giỏ thịt, khi về giỏ cây
Lúa Tháp Mười trĩu hạt oằn bông
Sen đất Tháp Mười mưa nắng vẫn tươi
Bông sen như nết con người
Đẹp như con gái Tháp Mười quê ta
Dân tôi thích một bài ca Tháp Mười
Tháp Mười này Tháp Mười ơi
Đẹp trời đẹp nước, đẹp đời tự do
Lúa Tháp Mười trĩu hạt oằn bông
Làm trai đứng giữa Tháp Mười
Nêu gương anh dũng cho người đời sau
Thì dân ta mới hết người đánh Tây.
Thì vô Đồng Tháp ăn cho đỡ thèm
MƯỜI THỜI GIAN
MƯỜI NGÀY
Mười ngày nửa tháng lâu lâu
Ong kia nhớ bướm thăm nhau kẻo buồn
MƯỜI NĂM
Mười năm cắp sách theo thầy
Năm thứ mười một vác cày theo trâu
—o—
Mười năm lưu lạc giang hồ
Một ngày tu tỉnh cơ đồ lại nên
MƯỜI GIỜ
Mười giờ ông Chánh về Tây
Cô Ba ở lại lấy thầy thông ngôn
—o—
Mười giờ tàu lại Bến Thành
Xúp lê vội thổi, bộ hành lao xao
—o—
Mười giờ xe lửa lại Trung Lương
Đôi ta bước xuống cội dương khóc ròng
—o—
Mười giờ quan đã ăn xong
Cậu bồi cậu bếp đi rong phố phường
Hầu bao rủng rỉnh bạc vàng
Đồng hồ quả quýt, nhẫn vàng đeo tay
Lược ngà, khăn nhiễu, giày Tây
Che ô lục soạn, thắt dây lưng điều
Các cô trông thấy mĩ miều
Ngỡ được chúng thấy, chạy theo chuyện trò
Chuyện rồi chuyện nhỏ chuyện to
Đến tháng lĩnh bạc, cậu cho mấy hào
MÙNG MƯỜI
Dù ai đi ngược về xuôi
Nhớ ngày giỗ tổ mùng mười tháng ba
Khắp miền truyền mãi câu ca
Nước non vẫn nước non nhà nghìn năm.
—o—
Dù ai đi ngược về xuôi
Nhớ ngày giỗ tổ mùng mười tháng ba
Ngàn năm vang mãi câu ca
Nước non vẫn nước non nhà đó thôi.
—o—
THÁNG MƯỜI
Ông tha mà bà chẳng tha
Làm nên cái lụt hăm ba tháng mười
Tháng mười mắc tuổi đôi ta
Tháng một tháng chạp mắc tuổi mẹ với cha hết rồi
Tháng mười lất phất gió nam
Tháng ba Đông Bắc có làm không ăn
– Trời tháng Mười năng mưa năng lụt,
Đất năng lở năng bồi,
Tình ta thương quân tử cựu,
Không lẽ đi mời quân tử tân,
Thôi em liều mình thác xuống sông Ngân,
Thác đi lại bỏ ái ân hai chàng.
– Ới em ơi, muốn cho đặng cả hai bên
Em về đan tám bức phên, dựng tường buồng
Dựng buồng thì phải dựng luôn,
Đừng ngăn quân tử cựu, đừng buồn quân tử tân
Tội gì em thác xuống sông Ngân
Thác đi lại bỏ ái ân hai chàng.
RẰM THÁNG MƯỜI
Đúc bầu, đúc bí
Bí cội, bí ngọn
Leo cây leo cối
Leo tới leo lui
Đến rằm tháng mười
Các anh các ả
Treo cả mi lên
Chặt tay chặt chân
Trái mô già thì rụng
—o—
THÁNG MƯỜI SAO TUA
Tháng mười coi cái sao Tua
Khi nằm, khi dậy làm mùa mới nên
Tháng mười có cái sao Tua
Khi nằm, khi dậy làm mùa mới nên
MƯỜI MỘT
Anh đi mười một năm Thân
Ở nhà em đợi đã gần ba năm
Dầu mà nơi tử nơi sanh
Thì em cũng đợi nơi anh trở về
Ở nhà không dám ngoa nguê
Áo em năm nút chưa hề hở bâu
MƯỜI HAI
Mười hai giờ kiểng đổ nhà thờ
Sao anh không học đặng nhờ tấm thân
Chàng ở trong ấy thiếp tôi ngoài này
Nhạn ơi trăm sự nhờ mày
Ngậm thư đưa tới lầu tây cho chàng
Gửi thư chẳng thấy thư sang
Hay là chàng có phượng hoàng thì thôi
Chàng đừng ba chốn bốn nơi
Được người trong ấy phụ tôi ngoài này
MƯỜI BA
MƯỜI BỐN
Hôm nay mười bốn, mai rằm
Ai muốn ăn oản thì nằm với sư
—o—
Tỏ trăng mười bốn được tằm
Tỏ trăng hôm rằm thì được lúa chiêm.
—o—
Hôm nay mười bốn, mai rằm
Chín tháng cũng đợi, mười năm cũng chờ
Trăm năm quyết đợi, quyết chờ
Dẫu mà tóc bạc như tơ cũng đành
MƯỜI LĂM
MƯỜI SÁU
Năm Thìn mười sáu tháng ba
Gặp một trận bão cửa nhà tan hoang
—o—
Trăng rằm mười sáu trăng nghiêng
Thương em chúm chím cười duyên một mình
—o—
Trăng rằm mười sáu trăng treo
Anh đóng giường lèo cưới vợ Nha Trang
—o—
Trăng rằm mười sáu trăng thanh
Thiên hạ ngủ hết còn anh với nàng
Kề vai hỏi thử bạn vàng
Cha mẹ không gả, còn nàng tính sao ?
—o—
Thân em mười sáu tuổi đầu
Cha mẹ ép gả làm dâu nhà người
Nói ra sợ chị em cười
Năm ba chuyện thảm, chín mười chuyện cay
Tối về đã mấy năm nay
Buồn riêng thì có, vui rày thì không
Ngày thời vất vả ngoài đồng
Tối về thời lại nằm không một mình
Có đêm thức suốt năm canh
Rau heo, cháo chó, loanh quanh đủ trò
—o—
Trăng rằm mười sáu trăng treo
Anh về sửa soạn mua heo nạp tài
Trăng rằm mười sáu trăng lu
Mấy người đi cấy con cu to đùng
MƯỜI BẢY
Mười bảy bẻ gãy sừng trâu
—o—
Mười bảy mà lấy bảy mươi
Lộn lên lộn xuống cũng người đồng canh
—o—
Bảy mươi mười bảy bao xa
Bảy mươi có của mười ba cũng vừa
—o—
Con gái mười bảy đôi mươi
Xuống bến mà tắm, cá chui vô quần
Gái buồn gái nhảy tưng tưng
Về nhà mách chị, chị bưng miệng cười
Chị rằng: “Đừng sợ cá chui”
Cá chui mặc cá, mình vui mặc mình
Mai kia cô sẽ lấy chồng
Cái đêm động phòng như bị cá chui
—o—
Con gái mười bảy mười ba
Đêm nằm với mẹ khóc la đòi chồng
Mẹ đạp một cái nơi mông
“Không nằm mà ngủ, chồng chồng chi mi!”
—o—
Con gái mười bảy mười ba
Đêm nằm với mẹ, khóc la đòi chồng
Mẹ giận mẹ phát ngang hông:
“Đồ con chết chủ đòi chồng thâu đêm!”
—o—
Con gái mười bảy mười ba
Đêm nằm với mẹ chuột tha mất lồn
MƯỜI TÁM
Làng ta mười tám ông nghè
Ông cưỡi ngựa tía, ông che tàn vàng
—o—
Gió đưa mười tám lá xoài
Ai đưa duyên bạn lạc loài đến đây
—o—
Tuổi em mười tám đang tròn
Rắp mua trầu lộc cau non đến nhà
Đề mà thết khách đàng xa
Bây giờ thấy khách lòng đà mừng thay
Gió hương đưa khách tới đây
Trầu têm cánh phượng hai tay nàng mời
—o—
Quạt em mười tám cái xương
Mượn thợ phất giấy mà nương lấy màu
Nắng thì em lấy che đầu
Khi bức em quạt, đi đâu em cầm
Ra đường bặp bạn tri âm
Quạt che lấy miệng, lầm rầm nhỏ to
—o—
Cái quạt mười tám cái nan,
Ở giữa phết giấy, hai nan hai đầu.
Quạt này anh để che đầu,
Đêm đêm đi ngủ chung nhau quạt này.
Ước gì chung mẹ chung thầy,
Để em giữ cái quạt này làm thân!
Rồi ta chung gối, chung chăn,
Chung quần chung áo, chung khăn đội đầu.
Nằm thời chung cái giường Tàu,
Dậy thời chung cả hộp trầu ống vôi.
Ăn cơm chung cả một nồi,
Gội đầu chung cả dầu hồi nước hoa.
Chải đầu chung cả lược ngà,
Soi gương chung cả nhành hoa giắt đầu.
—o—
Gió đưa mười tám lá me
Mặt rỗ hoa mè, ăn nói có duyên
—o—
Gió đưa mười bảy lá xoài
Bên văn bên võ ru tài hát thi
Hát thi tao hát với mầy
Chiếu bông gối dựa nàng đây anh về
—o—
Gió đưa mười tám lá xoài
Bên văn bên võ thi tài hát đua
—o—
Lỗ mũi mười tám gánh lông,
Chồng yêu chồng bảo râu rồng trời cho.
Đêm nằm thì ngáy o o,
Chồng yêu chồng bảo ngáy cho vui nhà.
Đi chợ thì hay ăn quà,
Chồng yêu chồng bảo về nhà đỡ cơm.
Trên đầu những rác cùng rơm,
Chồng yêu chồng bảo hoa thơm giắt đầu.
—o—
Cậu Ðường mười tám tuổi đầu
Dẫn dân công ích xin xâu dưới tòa
Bắt anh trùm Thuyết dẫn ra,
Dẫn ra dân tưởng quan tha cho về
Chém anh trùm Thuyết gớm ghê
Gươm đao âm phủ ba bốn bề cách xa.
MƯỜI CHÍN
Cưới em mười chín con trâu
Mười hai con lợn thì dâu mới về
Dâu về dâu chẳng về không
Dâu thì đi trước ngựa hồng theo sau
MẤY MƯƠI
Hà Nội băm sáu phố phường
Hàng Gạo, hàng Ðường, hàng Muối trắng tinh
Từ ngày ta phải lòng mình
Bác mẹ đi rình đã mấy mươi phen
Làm quen chẳng được nên quen
Làm bạn mất bạn ai đền công cho
HAI MƯƠI
Rửa tay cho trắng, ngắt ngọn rau đắng cho tươi
Hỏi bạc hai mươi chuộc miệng em cười
—o—
Hai mươi phát tấu chùa Bi
Trai đi được vợ, gái đi được chồng
—o—
Con gái mười bảy đôi mươi
Xuống bến mà tắm, cá chui vô quần
Gái buồn gái nhảy tưng tưng
Về nhà mách chị, chị bưng miệng cười
Chị rằng: “Đừng sợ cá chui”
Cá chui mặc cá, mình vui mặc mình
Mai kia cô sẽ lấy chồng
Cái đêm động phòng như bị cá chui
BA MƯƠI
Ba mươi súc miệng ăn chay
Sáng ngày mồng một dựng cây trúc đài
Lâm râm khấn vái Phật Trời
Biết đâu có nắng mà phơi quần hồng
Ai ơi, hãy hoãn lấy chồng
Để cho trai gái dốc lòng đi tu
Chùa này chẳng có Bụt ru
Mà đem chuông khánh treo chùa Hồ Sen …
—o—
Ba mươi tết, tết lại ba mươi
Vợ thằng Ngô đốt vàng cho chú khách
Một tay cầm cái dù rách
Một tay xách cái chăn bông
Em đứng bờ sông
Em trông sang bên nước người
– Hỡi chú chiệc ơi là chú chiệc ơi!
Một tay em cầm quan tiền
Một tay em xách thằng bù nhìn em ném xuống sông
Quan tiền nặng thì quan tiền chìm
Bù nhìn nhẹ thì bù nhìn nổi
Ối ai ơi! Của nặng hơn người!
—o—
Ba mươi, bốn độ chôn chồng
Còn toan trang điểm má hồng chôn ai?
– Chôn ai, đây chẳng nề hà
Có muốn tí tửng, thử và ba keo!
—o—
Trai ba mươi tuổi đang xoan
Gái ba mươi tuổi đã toan phận già
—o—
Trai ba mươi tuổi đang xinh
Gái ba mươi tuổi như hình mắm nêm
—o—
Trai ba mươi tuổi còn xinh
Gái ba mươi tuổi như chình mắm nêm
—o—
Trai ba mươi tuổi đang xoan
Gái ba mươi tuổi còn toàn nữ nhi
Bốn mươi tuổi chưa đến thì
Năm mươi chửa đến, đã vội chi lấy chồng
Sáu mươi vác cuốc ra đồng
Hỏi ông Tơ, bà Nguyệt đã lấy chồng được chưa
BA MƯƠI SÁU
Trong ba mươi sáu đường tu
Đường nào phú quý phong lưu thì làm
—o—
Nghìn thu gặp hội thái bình,
Trải xem phong cảnh khắp thành Thăng Long.
Phố ngoài bao bọc thành trong,
Cửa Nam, Giám, Bắc, Tây, Đông rõ ràng.
Ba mươi sáu mặt phố phường,
Hàng Giầy, Hàng Bạc, Hàng Ngang, Hàng Đào.
Người đài các, kẻ thanh tao,
Qua hàng thợ Tiện lại vào Hàng Gai.
Hàng Thêu, Hàng Trống, Hàng Bài,
Hàng Khay trở gót ra chơi Tràng Tiền
Nhác trông chẳng khác động tiên,
Trên đồn cờ kéo, dưới thuyền buồm giăng.
Phong quang lịch sự đâu bằng,
Dập dìu võng lọng, tưng bừng ngựa xe. …
—o—
Vua Ngô ba mươi sáu tàn vàng
Thác xuống âm phủ chẳng mang được gì
Chúa Chổm uống rượu tì tì
Thác xuống âm phủ kém gì vua Ngô.
—o—
Cái cầu ba mươi sáu nhịp
Em đi chẳng kịp nhắn vội với chàng
Nghĩa tao khang sao chàng vội dứt
Đêm nằm thao thức tưởng bức thư người
Bấy lâu nay em mang tiếng chịu lời
Bây giờ anh ở bạc, có ông Trời xét soi
BA MƯƠI MỐT
Thân anh ba mươi mốt tuổi đầu
Vợ anh chưa có
Đêm nằm vò võ
Một xó giường không
Có cực hay không?
Có thảm hay không?
Người năm bảy vợ, người không vợ nào
BỐN MƯƠI
NĂM MƯƠI
Năm mươi mắc bệnh ngứa nghề
Lần vô chỗ tối ngồi kề con trai
—o—
Năm mươi xu xin lại mối tình xù
Trước khi xù, em suy nghĩ kĩ chưa
BẢY MƯƠI
Mười bảy mà lấy bảy mươi
Lộn lên lộn xuống cũng người đồng canh
—o—
Bảy mươi chưa lóa, chưa què
Cũng còn chẳng dám vội khoe thân lành
—o—
Bảy mươi muốn chút phấn hồng
Hai tay hai gậy muốn bồng con thơ
—o—
Bảy mươi chống gậy ra đi
Than thân rằng thuở đang thì không chơi
Bảy mươi chống gậy ra ngồi
Xuân ơi xuân có tái hồi được chăng
—o—
Bảy mươi mười bảy bao xa
Bảy mươi có của mười ba cũng vừa
TÁM MƯƠI
Tám mươi ngả gậy ra ngồi,
Hỏi rằng xuân có tái hồi nữa thôi?
Xuân rằng xuân chẳng tái hồi,
Bốn dài, hai ngắn mà lôi xuân vào.
MƯỜI TỶ LỆ
MƯỜI – MỘT
Nhịn ăn mười bữa chưa gầy
Nhịn đụ một bữa mặt mày xanh xao
Làm ơn gặp khách thập phương hỏi dùm
Mớ rau sắng, quả mơ non
Mơ chua sắng ngọt biết còn thương chăng?
Ăn đói ăn khát mà cầm lấy hơi
Có chồng ăn bữa nồi mười
Ăn đói ăn khát mà nuôi lấy chồng—o—Mười quan thì đặng tước hầu
Năm quan tước bá, ai hầu kém aiMƯỜI – BẢY – BA
Vàng mười, bạc bảy, thau ba
Đem so với gạo ắt là phải thua
—o—
Đồng đen trinh tiết lại pha lộn chì
Bảy phần thương mẹ, nhớ cha vô cùng
—o—
Mười phần chết bảy còn ba,
Đến khi vua ra chết hai còn một
MƯỜI – TRĂM—o—
Nghĩ em đáng lạng vàng mười
Đem ra kẻ chợ đáng người trăm phân
—o—
– Vàng mười chê đắt không mua
Đi mua vàng bảy thiệt thua trăm đường
– Trăm đường cũng chỉ một phương
Trăm năm anh chỉ yêu thương một người
MƯỜI – SỐ THỨ TỰ
Một năm chia mười hai kì
Em ngồi em tính khó gì chẳng ra
Tháng giêng ăn tết ở nhà
Tháng hai rỗi rãi quay ra nuôi tằm
Tháng ba đi bán vải thâm
Tháng tư đi gặt, tháng năm trở về
Tháng sáu em đi buôn bè
Tháng bảy tháng tám trở về đong ngô
Chín, mười cắt rạ đồng mùa
Một, chạp vớ được anh đồ dài lưng
Anh ăn rồi anh lại nằm
Làm cho em phải quanh năm lo phiền
Chẳng thà lấy chú lực điền
Gạo bồ thóc đống còn phiền nỗi chi?