TÊN ĐI CẢ BỘ : TIẾT/TUYẾT – TIỆT/TUYỆT

Loading

Nghe đến tiết chúng ta thường sẽ nghĩ ngay đến món “tiết canh”, trạng thái “điên tiết” và những bản tin dự báo “thời tiết”. Nhưng tại sao “thời tiết” lại liên quan đến “tiết canh” ? Vì “thời tiết” là “tiết khí” đang vận hành theo từng thời kỳ, liên quan đến khí huyết, còn “tiết canh” thì là dịch huyết, dù đã đi ra khỏi cơ thể sống và đông lại nhưng vẫn giữ được một phần sinh khí.
Vết đứt tay, vết chém, vết thương trên da thịt mà gây chảy máu lại không gọi là tiết. Khi một người “cáu tiết”, “điên tiết”, “hăng tiết” lên, thì ở góc độ nào đó người ấy giống như con thú bị “chọc tiết” hay “cắt tiết” vậy, người ấy bị mất máu và cho người khác cơ hội ăn “tiết canh” của mình.
Lịch âm dương cho phép chúng ta nhận thức được chuyển đổi “thời tiết” và các chu kỳ vận hành năng lượng rất tốt, nên nông dân phải dùng lịch âm dương và thờ cúng đều phải đi theo lịch âm dương. Nếu muốn biết “thời tiết”, mà dùng lịch dương, chúng ta phải xem dự báo “thời tiết” qua các phương tiện truyền thông, và bằng cách đó chúng ta dần dần trở nên vô cảm với giai điệu bốn mùa, dù chúng ta có ảo giác là mình vẫn nắm được “thời tiết” tốt lắm.
Bạn có bao giờ thắc mắc rằng bộ môn “phong thuỷ” sao chỉ nhắc đến “thuỷ” và “khí” chính là “phong”, mà không nhắc đến bốn nguyên tố còn lại là kim, mộc, hoả và thổ. Lý do là trong một cơ thể có phần cấu trúc là da, cơ, xương mà cơ bản được tạo nên từ kim, mộc, hoả và thổ, còn phần vận hành là huyết, gồm dịch huyết và khí huyết. Phong thuỷ tập trung vào vận hành.
Phong thuỷ không phải là xây nhà thế nào, đặt bàn thờ thần tài chỗ nào và mua vật dụng phong thuỷ gì. Phong thuỷ là sống với vận hành của máu, như đúng tên của nó. Phong thuỷ không chỉ là kỹ thuật làm việc với các “chi tiết”, “tiểu tiết”, “hoạ tiết” và “tiết diện” mà phong thuỷ chủ yếu làm việc “âm tiết” và “tiết tấu”.
Liệu bạn có thể trả lời ngay lập tức hôm nay là “tiết khí” nào và bạn sinh vào “tiết khí” nào của năm hay không ? Đó chính là bài nhập môn phong thuỷ.
Cho dù bạn chẳng quan tâm đến phong thuỷ, thì việc biết về “tiết khí” sẽ giúp bạn cảm nhận được hơi thở của thời gian, của trái đất và của chính bản thân mình hơn rất nhiều. Lúc này bạn sẽ thấy cuộc sống bỗng nhiên có rất nhiều “tình tiết”, mà bạn đã bỏ qua, nên bạn dần đánh mất hơi thở và xúc cảm cuộc đời.

TIẾT/TUYẾT – TIỆT/TUYỆT

TIẾT

TIẾT : MÁU ĐI RA KHỎI CƠ THỂ

– Tiết (con vật) : Tiết bò, tiết lơn, tiết gà, tiết dê …
– Tiết canh
Tiết trong giá sạch
– Chọc tiết (lợn),
– Cắt tiết (gà)
Mặt tái như gà cắt tiết
– Đánh tiết (canh), Hãm tiết (canh)
– Miếng tiết, bát tiết
Đông như miếng tiết
===
Đỏ như vông, đông như tiết

– Cắt tiết

TIẾT : DỊCH TIẾT RA
– Ngoại tiết (tiết vào máu ngoại mạch)
– – Tiết trên da/qua da : tiết mồ hơi, tiết nước mắt, tiết dầu, tiết nước bọt …
– – Tiết trên dạ/qua niêm mạc : các tuyến niêm mạc
– Nội tiết (tiết vào máu nội mạch) : Tuyến yên, tuyến tùng, tuyến giáp, tuyến cận giáp, tuyến ức, tuyến thượng thận
– Trung tiết : Tuyến tụỵ, tuyến mật
– Bài tiết
– cơ quan tiết niệu : bàng quang
– Đường tiết niệu : niệu quản, niệu đạo
– cổng tiết niệu : lỗ niệu đạo
– Nhục tiết (liên quan đến cốt nhục)
– Dục tiết : trứng, tinh trùng, tinh dịch và các loại dịch sinh dục khác
– Tiết dục : tình dục liên quan đến việc xuất tinh và tiết dịch, nên tiết dục là tiết chế những trạng thái tiết này, chủ yếu dùng với đàn ông
TIẾT : KHÍ HUYẾT TOÁT RA, THOÁT RA KHỎI THÂN THỂ
– Cái tiết (của con người)
– Khí tiết : Chàng trai khí tiết ngời ngời
– Điên tiết, hăng tiết, cáu tiết, lộn tiết
– Trung tiết
– Danh tiết
– Tiết liệt,
– Tiết tháo,
– Tiết nghĩa,
– Tiết thảo,
– Phát tiết (biểu đạt rõ ràng khí tiết)
– Tiết chế (chế định khí tiết)
– Tuẫn tiết,
– Tử tiết (chết để giữ tiết)
– Gặp tiết
Lấy điều ăn ở dạy con,
Dẫu mà gặp tiết nước non xoay vần.
Ở cho có đức, có nhân,
Mới mong thờ tự, được ăn lộc trời.
– Tiết nữ,
– Tiết trinh
– Tiết phụ, tiết phu
Bữa rày mồng tám tháng ba
Chính thức húy nhật, thật là giỗ anh
Bát cơm, đĩa cá, lưng canh
Nắm rau, hạt muối, xin anh hãy về
Vợ này là vợ chính thê
Phải đời chồng trước thì về ngửi hương

Giỗ này hết khó, hết thương
Hết trông, hết đợi, đoạn trường khúc nôi
Hết buồn rồi lại sang vui
Tiết phu tiết phụ như tôi mấy người?
Nhất tuần mời, nhị tuần mời
Ba năm nay tôi không chửa, sướng đời anh chưa?
Bây giờ tôi được, anh thua
Cho tôi sinh năm đẻ bảy, tôi mua cho ngàn vàng

Vợ chồng đồng tịch, đồng sàng
Đồng sinh đồng tử, giỗ chàng hôm nay
Tại nam quy nam! Tại tây quy tây!
Anh đừng về nữa, nỏ có chi đây mà về!
– Tiết hạnh,
Một miếng trầu, năm ba lời dặn
Một chén rượu, năm bảy lời giao
Anh chớ nghe ai sóng bể ba đào
Em đây giữ niềm tiết hạnh, anh chớ lãng xao em buồn
– Mở lời chào gió, chào trăng
Chào quanh Núi Chúa, chào băng Sông Trà
Mở lời chào chị em ta
Bên hữu đàn bà bên tả đàn ông
Mở lời chào gái nữ công
Chào trai tiết hạnh giữa đám đông hội này
– Khoan khoan bớ bạn khoan chào
Lại đây ta hỏi người nào biết ta
Từ khi cha mẹ sinh ra
Tự lớn chí nhỏ, bạn ta mấy lần
Xưng rằng bạn cựu bạn tân
Lại đây ta hỏi mới giao lân kết nguyền
– Trinh tiết (thân thể)
Mẫu đơn nở cạnh nhà thờ
Đôi ta trinh tiết đợi chờ lấy nhau
Muốn ăn cơm trắng canh cần
Thì về Trinh Tiết chăn tằm với an
– Thủ tiết
Cách mấy thu tưởng đà ly biệt,
Ai hay em còn thủ tiết chờ anh.
Trai làm nên năm thê bảy thiếp
Gái làm nên thủ tiết thờ chồng
Lênh đênh chiếc lá giữa dòng
Thương thân góa bụa phòng không lỡ thì
Gió đưa trúc ngã mai quỳ
Ba năm thủ tiết còn gì là xuân
Cây trên rừng không biết mấy trăm thước
Cá dưới nước chẳng biết mấy ngàn con
Em còn thủ tiết lòng son
Chí tâm đợi bạn, chứ chồng con đâu nà?
Phải chi em có chồng nhà
Gia cương gìn giữ, em mà không đi
Gió đưa nước, nước xao dờn dợn,
Gió đưa mây, mây chạy dật dờ,
Đó với đây duyên nợ sờ sờ,
Sao còn thủ tiết mà chờ trông ai?
Chờ anh đã mãn sức chờ
Chờ cho rau muống lên bờ trổ bông
Chị em ai nấy có chồng
Mình em thủ tiết, thu đông chờ chàng
– Phá tiết (người phụ nữ giữ gìn hay phá vỡ dòng máu, di truyền thuần khiết của nhà chồng)
– Chiụ tiết
Bấy lâu chịu tiết loan phòng,
Để cho bạn ngọc thủy chung cạn lời.
– Trực tiết
Nhạn còn náo nức hứng sương
Em còn trực tiết, náu nương chờ mình
Gió đưa bụi trúc ngã quì
Ba năm trực tiết còn gì là xuân!
Tại mẹ cha dứt tình tơ nguyệt,
Khuyên em đừng trực tiết uổng công
Nơi thương cha mẹ biểu vong,
Nơi chẳng đành lòng cha mẹ biểu ưng
Bấy lâu chịu tiết loan phòng
Để cho bạn ngọc thủy chung cạn lời.
Cách mấy thu tưởng là em đi biệt
Hay đâu em còn trực tiết đợi anh.
– Giữ tiết
Bông sen hết nhụy bông tàn
Em đây giữ tiết như nàng Nguyệt Nga
Dù ai gieo tiếng ngọc
Dù ai đọc lời vàng
Bông sen hết nhụy bông tàn
Em đây giữ tiết như nàng Nguyệt Nga
TIẾT : KHÍ HUYẾT CỦA HÀNH TINH TIẾT RA, MÙA
– Tiết : Tiết xuân, hạ, thu đông
Trăm hoa đua nở mùa xuân
Cớ sao hoa cúc lại muộn tuần thu sang?
– Vì hoa tham lấy sắc vàng
Cho nên hoa phải muộn màng tiết thu
– Tiết khí : Một năm có 4 mùa, 8 tiết và 24 tiết khí
– Tiết trời (Dạng tiết khí tại một thời điểm bất kỳ) : Tiết trời hôm nay mát mẻ
Gió Động Đình mẹ ru con ngủ
Trăng Tiền Đường ấp ủ năm canh
Tiết trời thu lạnh lành lanh
Cỏ cây khóc hạ, hoa cành thương đông
Bống bồng bông, bống bồng bông
Võng đào mẹ bế con rồng cháu tiên
– Thời tiết (Dạng tiết khí của một thời kỳ xác định ví dụ ngày, tuần, nằm) : Thời tiết năm nay khô hạn
– Tiết : thời gian trong năm mà phù hợp để gieo trồng cái gì đó
“Tháng chạp là tiết trồng khoai
Tháng giêng trồng đậu, tháng hai trồng cà.
Tháng ba cày vỡ ruộng ra,
Tháng tư làm mạ mưa sa đầy đồng.
Ai ai cùng vợ cùng chồng,
Chồng cày vợ cấy trong lòng vui thay.
Tháng năm gặt hái đã xong,
Nhờ trời một mẫu năm nong thóc đầy.”
Anh ơi! phải lính thì đi
Cửa nhà mọi việc em thì chẳng sai
Tháng chạp là tiết trồng khoai
Tháng giêng trồng đậu, tháng hai trồng cà
Tháng ba cày vỡ đất ra
Tháng tư gieo mạ, thuận hòa mọi nơi
Tháng mười gặt hái vừa rồi
Trời đổ mưa xuống, nước trôi đầy đồng
Anh ơi, hãy giữ việc công
Để em cày cấy, mặc lòng em lo
Buồn về một tiết tháng giêng
May áo cổ kiềng người mặc cho ai
Buồn về một tiết tháng hai
Bông chửa ra đài người đã hái hoa
Buồn về một tiết tháng ba
Con mắt la đà trong dạ tương tư
Buồn về một tiết tháng tư
Con mắt lừ đừ cơm chả buồn ăn
Buồn về một tiết tháng năm
Chưa đặt mình nằm gà gáy chim kêu
Buồn về tiết tháng sáu này
Chồng cày vợ cấy chân chim đầy đồng
Bấy giờ công lại hoàn công
Tháng một là tiết mưa xuân
Tháng hai mưa bụi dần dần mưa ra
Đàn bà như hạt mưa sa
Mưa đâu mát đấy biết là đâu hơn
Tháng năm tháng sáu trong trận mưa cơn
Bước sang tháng bảy rợp rờn mưa ngâu
Thương thay cho vợ chồng Ngâu
Cả năm chỉ mới gặp nhau một lần
Nữa là ta ở dưới trần
Cũng mong kết nghĩa Tấn Tần cùng nhau
Nữa là mưa nắng dãi dầu
Cũng mong cho vợ chồng Ngâu hợp hòa
Gặp nhau từ ngày mồng ba
Đến ngày mồng bảy là ra bơ phờ
Đã đành kết tóc xe tơ
Đã buồn cả ruột lại dơ cả đời
Mưa thì em đã họa rồi
Nắng đâu anh họa một bài cùng nghe
– Tiết thanh xuân

Tháng giêng là tiết mưa xuân
Đẹp người thục nữ thanh tân má hồng
Muốn cho đây đấy vợ chồng
Hay còn quyết chí một lòng chờ ai?

Xấp hàng Tàu để lâu cũng ế
Răng em không kiếm nơi chiếu cố thân lại lập thân
Thầy mẹ già không sống mãi để cầm cân cho em hoài?
– Ơn thầy nghĩa mẹ nặng lắm anh ơi
Nghĩa phu thê sớm muộn nhờ trời
Tiết thanh xuân em hãy còn nở, chưa muộn thời mà anh lo
TIẾT
– Khánh tiết
– Tiết độ, Tiết sứ, Tiết độ sứ
– Điều tiết
– Lễ tiết
Chém cha tục lệ bất công
Lấy vợ, lấy chồng thì ở mẹ cha
Người con chẳng dám nói ra
Cha mẹ ép gả thật là khổ đau
Người giàu thì lại lấy giàu
Chúng ta khổ cực có đâu dám vời
Nào là lễ lạt khắp nơi
Tuần kia, tiết nọ nhờ người nói năng
Nào là tiền chục bạc trăm
Cỗ bàn ăn uống ì ầm đôi bên
Thắp hương mặc cả số tiền
Hoặc nhiều hoặc ít phải liền đủ ngay
Làm cho người rể đắng cay
Nhờ người khất hộ chịu thay mới đành
TIẾT + CÁI GÌ ĐÓ
– Tiết khí
– Tiết tấu
– Tiết diện
– Tiết học
– Tiết chương
– Tiết mục (danh từ) các chi tiết của một chương trình được tiết lộ, được tiết ra đi theo vận hành thời gian của chương trình ấy
– Tiết lộ (động từ)
– Tiết kiệm (cho tiền nhàn rỗi tiết ra lãi)
– Tiết mạn
CÁI GÌ ĐÓ + TIẾT
– Âm tiết : từ đơn âm tiết (nước, đá, vịt, Việt …), từ đa âm tiết (nước đá, đấm đá, gà vịt, Bách Việt …)
– Hoạ tiết
– Chi tiết
– Điều tiết (điều hoà lưu lượng hay cường độ của tiết) : điều tiết dòng tiền
– Tiểu tiết, Đại tiết

=== === ===

TIỆT

– Tiệt (con gì đó mà có năng lực tiết nọc độc hoặc hút tiết) : tiệt ruồi, tiệt muỗi …
– Tiệt trùng
– Tiệt nọc
– Tiệt nòi
– Tiệt đường —> Tuyệt đường, Triệt đường
– Tiệt tự —> Tuyệt tự
– Quên tiệt
– Vắt tiệt
– Trừ tiệt —> Triệt tiêu
– Diệt tiệt —> Triệt hạ
– Hết tiệt —> Vắt tiệt, Triệt để
– Chết tiệt

Ông Tơ chết tiệt
Bà Nguyệt chết trùng tang
Ông thầy bói chết giữa đàng
Anh với em cách xã lạ làng
Muốn trao nhân nghĩa ngỡ ngàng khó trao

– Hoan hô các bác trồng cây
Mười cây chết chín, một cây gật gù
– Các cháu có mắt như mù
Mười cây chết tiệt, gật gù ở đâu?

Gà nhà đá gà tây
Lỡ đứt dây để gà nó sổng
Ba ngày chó rống, gà cũng chịu sầu
Hỏi anh ở đâu để gà chết tiệt

Tiệt —> Tuyệt –> Triệt
– Tiết đi nhiều với thu và xuân : tiết thu, tiết xuân, tiếng tháng giêng, thanh minh là tiết tháng ba
– Triệt đi với hạ : triệt hạ, bắn hạ, hạ gục, chốt hạ …
– Tuyết đi với đông : đại tuyết, tiểu tuyết, tuyết trắng, tuyết rơi, tuyết lạnh, bông tuyết …
=== === ===

TUYỆT

Tuyêt tự

Cự tuyệt

Trác tuyệt

Bất tuyệt

Thao thao bất tuyệt

Đoạn tuyệt

Tuyệt tình

Con trâu có một hàm răng
Ăn cỏ đồng bằng uống nước bờ ao
Ngày thường mày ở với tao
Đến khi mày yếu thì tao tuyệt tình
Thịt mày nấu cháo nuôi binh
Da mày bịt trống tụng kinh trong chùa
Sừng mày tao tiện con cờ
Cán dao, cán mác, lược thưa, lược dày…

Tuyệt vời, tuyệt hảo

Gò Công anh dũng tuyệt vời
Ông Trương Đám Lá Tối Trời đánh Tây

===

Hỡi ai đi sớm về trưa
Kìa Bát Tốt Lát đón đưa chào mời
Hương thơm khói đậm tuyệt vời
Hút cho một điếu cho đời thêm tươi

Tuyệt chiêu

Tuyêt tác

=== === ===

TUYẾT

Lại đây ăn một miếng trầu
Nữa mai tuyết nhuộm mái đầu hoa râm

– Tuyết = Tiết

Năm tao bảy tuyết

– Tinh tuyết

Anh về têm một trăm miếng trầu cho tinh tuyết,
Bỏ vào hộp thiếc, khay cẩn xà cừ
Để em vòng tay vô thưa với thầy, với mẹ: Gả chừ cho anh

===

Chỉ ngũ sắc xanh đỏ trắng đen vàng
Bùa yêu ăn phải dạ càng ngẩn ngơ
Biết đâu trong đục mà chờ
Hoa xuân mất tuyết dễ mong nhờ cậy ai

– Tuyết :

Tháng giêng xuân tuyết mau mưa
Nhớ chàng những lúc sớm trưa vui cười
Tháng hai hoa đã nở rồi
Nhớ chàng em phải đứng ngồi thở than
Tháng ba nắng lửa mưa dầu
Nhớ chàng em những âu sầu chả tươi
Tháng tư sấm giục mưa rơi
Nhớ chàng thơ thẩn ra chơi vườn cà
Tháng năm gặt hái rồi rà
Nhớ chàng như thể nhớ hoa trên cành 

– bông tuyết, băng tuyết,

– sương tuyết

Nắng mưa sương tuyết bấy chầy
Cho đau lòng cuốc, cho gầy mình ve

===

Cây khô chưa dễ mọc chồi
Bác mẹ chưa dễ ở đời với ta
Non xanh bao tuổi mà già
Bởi vì sương tuyết hóa ra bạc đầu

===

Thuyền ai trôi trước
Đợi bước tới cùng
Chiều về trời đất mông lung
Phải duyên thì xích lại cho đỡ não nùng tuyết sương.

– hòn tuyết

Cổ tay đã trắng lại tròn
Cầm vào mát rượi như hòn tuyết đông

===

Cổ tay em vừa trắng vừa tròn
Mó vào mát lạnh như hòn tuyết đông
Đôi ta đã xứng vợ chồng
Duyên trời đã định tơ hồng đã xe

– tuyết lạnh

– tuyết trắng

– tuyết rơi

– tuyết tan

– dặm tuyết

Từ phen ra tới giang tân
Sớm theo dặm tuyết đêm lần ngàn mưa
Tiếc công anh chứa nước đan lờ
Để cho con cá vượt bờ nó đi

– da tuyết

Thấy em mắt phượng môi son
Mày ngài da tuyết đào non trên cành
Vậy nên anh muốn tự tình
Hỏi em quê quán tính danh là gì

Chia sẻ:
Scroll to Top