Cóc là con vật của các nghịch lý mà mỗi cóc làm được
– Cóc là không gì hết
– Con cóc là cậu ông trời
– Con cóc là cậu ông đồ
– Cóc chết ba năm quay đầu về núi
– Cóc cắn Thiên lôi
– Cóc nghiến răng động đến lòng trời
– Cóc ăn thịt thiên nga
– Cóc chết có minh tinh
– Cóc lồng như ngựa
– Cóc cưỡi rồng
– Cóc đớp sao trời
– Cóc bắt bướm
– Cóc đánh đông dẹp bắc
– Ông Phật khóc, cóc nhảy ra (như kiểu để xử lý hỗ trợ cho Phật)
– Con cụ cắn chắt
Cóc cũng khẳng định nghịch lý không thể xảy ra
– Cóc mọc hai đuôi
– Cóc đi guốc
– Cóc leo thang
Cóc tham gia hai vụ kiện lớn
– Cóc kiện ông trời làm hạn hán, cóc đi cùng hổ, gấu và cáo, cóc lãnh đạo và cóc thắng
– Cóc kiện Trê cướp con của mình, vi nòng nọc giống Trê hơn Cóc
CÓC KIỆN ÔNG TRỜI
Thuở xa xưa, Ngọc Hoàng cai quản tất cả các việc trên trời và dưới đất. Ngọc Hoàng giao cho thần Mưa chịu trách nhiệm làm mưa cho tất cả các con vật và cây cỏ có nước uống.
Nhưng đã ba năm nay, không có một giọt mưa nào. Khắp nơi đất đai nứt nẻ, cây cỏ khát nước chết rụi, các con thú cũng chết dần chết mòn vì khát. Muôn loài đều kêu than ai oán, vậy mà trời đâu có thấu.
Một hôm, các con vật họp bàn với nhau lại, chúng quyết định cử Cóc lên gặp Ngọc Hoàng. Cùng đi với Cóc có Cáo, Gấu và Cọp.
Bốn con vật đi mãi, cuối cùng cũng lên đến cửa nhà trời. Ở cánh cửa có đặt một cái trống rất to. Theo tục lệ, nếu ai có điều gì oan ức, thì đánh trống lên, Ngọc Hoàng sẽ ra giải quyết. Cóc bảo Cáo, Gấu, Cọp nấp vào bụi rậm, còn Cóc thì nhảy lên đánh trống inh ỏi.
Ngọc Hoàng nghe tiếng trống liền sai một thiên thần ra nhìn xem ai. Thiên thần bước ra nhìn ngược nhìn xuôi mãi không thấy ai, chỉ thấy một con Cóc bé nhỏ ngồi trên trống. Khi biết Cóc có ý định gặp Ngọc Hoàng, thiên thần tỏ ý khinh bỉ Cóc, lẳng lặng đi vào và thưa với Ngọc Hoàng:
– Thưa Ngọc Hoàng, kẻ dám cả gan đánh trống ầm ĩ nhà trời là một con Cóc bé tí, xấu xí, thần hỏi nó đi đâu, nó nói lên gặp Ngọc Hoàng để kiện.
Ngọc Hoàng nghe thiên thần nói vậy thì giận lắm, bèn sai bầy gà ra mổ Cóc. Bầy gà vừa ló khỏi cửa, Cóc ra hiệu cho Cáo từ trong bụi rậm ra vồ gà.
Biết Gà bị Cáo bắt mất, Ngọc Hoàng liền sai Chó ra bắt Cáo. Chó chạy ra chỉ kịp sủa một tiếng đã bị Gấu ra chộp lấy tha đi. Ngọc Hoàng lại sai một toán lính ra trị Gấu. Lần này, Cọp xông ra quật ngã toán lính không chừa một người nào.
Ngọc Hoàng không ngờ Cóc tuy bé nhỏ mà lại khó trị như vậy, Ngọc Hoàng đổi giận làm lành sai thiên thần ra mời Cóc vào. Ngọc Hoàng hỏi Cóc:
– Cậu lên đây có việc gì?
Cóc thưa:
– Muôn tâu Ngọc Hoàng, đã 3 năm nay, chúng tôi không được một giọt mưa nào. Loài vật cử tôi lên đây để kiện trời, vì sao không làm mưa?
Ngọc Hoàng cho gọi thần Mưa đến. Té ra là thần Mưa mải rong chơi, tối về đắp chiếu nằm ngủ quên không làm mưa bị Ngọc Hoàng trách mắng, thần Mưa vội sai các con rồng phun nước ào ào xuống đất. Ngọc Hoàng đưa tiễn Cóc ra về và dặn:
– Từ nay về sau, nếu cần mưa thì Cóc nghiến răng ken két báo cho Ngọc Hoàng biết. Ta sẽ sai thần làm mưa ngay. Cóc không phải lên kiện trời nữa.
Cóc, Cáo, Gấu, Cọp từ biệt Ngọc Hoàng trở về. Khi bốn con vật đến nơi thì thấy nước đã tràn đầy hồ, ao, sông suối, cây cỏ, muôn loài uống nước thỏa thuê. Tất cả đều phục Cóc bé tí mà kiện được trời nên đặt ra câu hát:
“Con Cóc là cậu ông trời
Hễ ai đánh Cóc thì trời đánh cho”
CON CÓC LÀ CẬU ÔNG TRỜI
Con cóc là cậu ông trời
Hễ ai đánh nó thì trời đánh cho
CON CÓC LÀ CẬU THẦY NHO
Con cóc là cậu thầy nho
Hễ ai nuôi nó trời cho quan tiền
CÓC CẮN THIÊN LÔI
Cóc mà không cắn thì thôi
Hễ cóc đã cắn Thiên Lôi cũng chờn
CÓC CHẾT LẠI CÓ MINH TINH
Cóc chết lại có minh tinh
Thất nghiệp nằm đình, có trống cầm canh
CON CÓC CƯỠI RỒNG
Nỏ thà ấp mạ giường không
Đừng cho con cóc cỡi rồng khó coi
CÓC LỒNG NHƯ NGỰA LỒNG
Ngựa lồng cóc cũng lồng
CÓC GHẺ ĐÒI ĂN THỊT THIÊN NGA
Cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga
CÓC ĐỚP SAO TRỜI
Con cóc nằm góc bờ ao
Lăm le lại muốn đớp sao trên trời
ÔNG PHẬT NGỒI KHÓC, CON CÓC NHẢY RA
Nu na nu nống
Cái bống nằm trong
Con ong nằm ngoài
Củ khoai chấm mật
Phật ngồi phật khóc
Con cóc nhảy ra
Con gà tú hụ
Nhà mụ thổi xôi
Nhà tôi nấu chè
Tè he cống rụt
CÓC LÀ CON TRÊ
Ngày qua tháng lại
Vật đổi sao dời
Nòng nọc đứt đuôi
Nhảy lên mặt đất
Rõ ràng cóc thật
Chẳng phải trê nào!
Cả xóm xôn xao
Ðồn đi khắp huyện
Cóc cho nghe chuyện
Tìm đến thử coi
Nhận rõ con rồi
Lại xin lỗi vợ
Trăm nghìn lạy mợ
Vì trót quá ghen
Ở không trọn nghĩa
CÓC CỤ NGỒI CẮN CHẮT
Ve vẻ vè ve
Cái vè loài vật
Trên lưng cõng gạch
Là họ nhà cua
Nghiến răng gọi mưa
Đúng là cụ cóc
Thích ngồi cắn chắt
Chuột nhắt, chuột đàn
Đan lưới dọc ngang
Anh em nhà nhện
Gọi kiểu tóc bện
Vợ chồng nhà sam …
CÓC LEO THANG
Dễ tức cười con cóc nó leo thang
Trèo lên tụt xuống, cứ trương gan mà trèo?
– Chín tầng mây con cóc nỏ thèm leo
Cóc ở hang sâu, cóc kêu một tiếng, mưa gieo bốn bề!
—o—
Nực cười cóc nọ leo thang
Chìa vôi hút thuốc, hổ mang ăn trầu
CÓC ĐI GUỐC
Nực cười cho kẻ đèo bòng
Cóc đòi đi guốc sao xong mà đòi
CÓC THEO BẮT BƯỚM
Con cọp mắc cạn dưới sông
Con thỏ trông thấy chổng mông lên gào
Giọng thấp rồi lại giọng cao
Gào lâu mỏi miệng thỏ vào nằm queo
Bao giờ chuột đến với mèo
Cóc theo bắt bướm vịt trèo ngọn cau
Thì ta đây mới hết thảm sầu
CÓC ĐI ĐÁNH GIẶC BỐN PHƯƠNG NHỌC NHẰN
Bước sang tháng sáu giá chân
Tháng chạp nằm trần bức đổ mồ hôi
Con chuột kéo cày lồi lồi
Con trâu bốc gạo vào ngồi trong cong
Vườn rộng thì thả rau rong
Ao sâu vãi cải lấy ngồng làm dưa
Đàn bò đi tắm đến trưa
Một đàn con vịt đi bừa ruộng nương
Voi kia nằm dưới gậm giường
Cóc đi đánh giặc bốn phương nhọc nhằn …