Ca dao, tục ngữ về Cầu & Kiều

Loading

CẦU BẮC GIỮA CÁC XỨ SỞ

– Cầu Kiều

– Cầu Ô, Cầu Thước, Cầu Ô Thước, Cầu Ô Kiều, Cầu Thước Kiều. – sông Ngân

– Cầu Nại Hà – suối Vàng : Là cây cầu bắc qua sông vong xuyên, ở địa ngục thứ 10, được xem là ranh giới cuối cùng của Địa Ngục. Có 6 loại cầu Nại Hà: cầu làm bằng vàng, bạc, ngọc, đá, gạch, cây.

– Cầu Vồng

– Cầu Bạch Hổ (đối với Thanh Long)

CẦU VẬT CHẤT

– Cầu tre – Kiều tre

– Cầu dừa – Cầu độc mộc – Độc mộc kiều

– Cầu khỉ

– Cầu ván

– Cầu cao

– Cầu thang

CẦU PHƯƠNG HƯỚNG

– Trên cầu – Dưới cầu

– Bên cầu

CẦU ĐỊA DANH

– Cầu Đông

– Cầu Dinh

– Cầu Chùa

– Cầu Tràng Tiền

– Huê Cầu = Hoa Kiều = Cầu của người Hoa

CẦU – HÀNH ĐỘNG

– Bắc cầu

– Tương cầu

– Cầu Trời, Phật … = Kiều Thánh

– Cầu cơ, cơ cầu = Kiều vong

– Cầu cạnh, cầu viện, cầu thân, cầu duyên, cầu tài, cầu lộc

NHỊP CẦU

CẦU THEO BỘ

CẦU BẮC GIỮA CÁC XỨ SỞ

—o—

CẦU KIỀU :

—o—

Cầu kiều ván mỏng gió rung
Bạn về sửa lại cho ta đi chung một cầu

—o—

Bồng bồng mẹ bế con sang
Đò dọc quan cấm, đò ngang không chèo
Muốn sang thì bắc cầu kiều
Muốn con hay chữ phải yêu lấy thầy

—o—

Sông sâu nước chảy ngập kiều
Dầu anh có phụ, còn nhiều nơi thương

—o—

Rửa chơn cho sạch
Bước lên con ngựa bạch
Nó chạy qua kiều
Thấy em lao khổ, chín chiều ruột đau.

—o—

PHÙ KIỀU

—o—

Muốn sang thì bắt phù kiều
Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy

—o—

CẦU THƯỚC KIỀU

—o—

Giá thước kiều ngưu nữ độ hà (bắc cầu ô thước cho Ngưu lang Chức nữ qua sông).

—o—

CẦU Ô THƯỚC

–o–

Tình cờ chẳng hẹn mà nên
Gặp nàng anh muốn kết duyên Châu Trần
Nên chăng Tấn hỏi thực Tần
Kẻ lòng nghi thị trăm phần chưa xong
Đôi ta tạc lấy chữ đồng
Ngày nào Ô Thước bắt xong nhịp cầu
Để mà kết nghĩa Trần Châu
Để mà ăn ở bền lâu một nhà

Cầu Ô Thước bắt xong ở đây tương đương lễ kết hôn, gắn bó hai người yêu nhau trong quan hệ vợ chồng.

–o–

Cầu Ô Thước trăm năm giữ vẹn
Sông Ngân Hà mãi mãi không phai
Sợ em ham chốn tiền tài
Dứt đường nhân nghĩa lâu dài bỏ anh

–o–

Ô thước kỳ hình nhi thiên lý
Ai ai có trí bằng trí Khổng Minh
Gương linh tỏ rạng mặc tình,
Chừng nào gá nghĩa cựu tình sẽ thương.

—o—

CẦU Ô

—o—

Ai làm cho quạt long nhài,
Cầu Ô long nhịp, cửa cài long then.

Cầu Ô là biểu tượng của sự kết nối hai người yêu nhau bị ngăn cách, cầu Ô Thước long nhịp là hai người yêu nhau không còn yêu nhau hoặc bị ngăn cách.

–o–

Bậu đừng dứt nghĩa cầu Ô
Chớ anh không phụ Hớn Hồ như ai

Nghĩa Cầu Ô là nghĩa của hai người yêu nhau. Dứt nghĩa Cầu Ô là dứt tình cảm yêu nhau giữa hai người.

–o–

Nếu anh chưa rõ, em tỏ anh tường
Bởi cầu Ô lỗi nhịp, mới chán chường yêu anh

Cầu Ô lỗi nhịp, nên bắt nhầm hai người không thực sự là cặp đôi, không thực sự yêu nhau.

–o–

Cầu Ô gặp lúc long vân
Cá xa mặt biển cận gần chân mây
Tơ hồng xe kéo múi dây
Bầm gan tím ruột không khuây dạ chàng

Cầu Ô gặp lúc long vân, là cầu Ô tít trên trời, xa cách mặt nước, mặt đất, làm cho hai người chỉ có gặp nhau trong tinh thần, trong tư tưởng, tinh thần, nên “Bầm gan tím ruột không khuây dạ chàng”

–o–

– Đố anh con rết mấy chân
Cầu Ô mấy nhịp, nước Tần ở đâu?
– Em ơi, con rết trăm chân
Cầu Ô mười hai nhịp, nước Tần ở bên Ngô

Cầu Ô mười hai nhịp là một ẩn dụ ước lệ như là mười hai bến nước hay mười hai tháng một năm.

–o–

Đố anh con rết mấy chân,
Cầu ô mấy nhịp, chợ Dinh mấy người
Chợ Dinh bán nón quan hai,
Bán tua quan mốt, bộ quai năm tiền,
Năm tiền một giạ đỗ xanh,
Một cân đường cát, đưa anh lên đường.
– Thôi thôi đường cát làm chi
Đỗ xanh làm gì, có ngãi thì thôi.

—o—

CẦU THƯỚC

–o–

Năm voi anh đúc năm chuông
Năm cô anh đóng năm giường bình phong
Còn một cô bé chửa chồng
Lại đây anh kén cho bằng lòng cô
Một là ông Cống, ông Đồ
Hai là ông Bát, ông Đô cũng vừa
Giả tên bà Nguyệt, ông Tơ
Sớm đi cầu Thước, tối mơ mộng hùng
Rồi ra, cửa lại treo cung
Để cho cô đẻ, cô bồng cô ru
Ru rằng: con bú, con nô
Con lẫy, con bò, con chững, con đi
Ngày sau con lớn kịp thì
Con học, con viết, con thi cùng người

—o—

Đêm khuya lác đác sao thưa
Sâm, Thương ngán nỗi còn chưa chữ tòng
– Từ ngày thước bắc cầu Ngân
Chức, Ngưu còn độ tới gần lo chi

—o—

CÁC LOÀI CHIM BẮC CẦU XỨ SỞ

—o—

CHIM Ô THƯỚC

–o–

Quạ đen lông kêu bằng con ô thước
Thấy em có chồng vô phước anh thương

Con quạ đen bình thường chỉ là con ô, con quạ, nhưng con quạ đen lông mà được gọi là con ô thước lại là biểu tượng kết nối âm dương, kết đôi trai gái yêu nhau, cánh chim Ô thước chính là cảm xúc yêu thương trai gái

–o–

Ngủ dậy sớm mai ra vườn tưới nước
Nghe con chim Ô Thước
Kêu chèo chèo chẹt chẹt hỡi thậm hay
Một là quạ gửi chim bay
Con chim Ô Thước hôm rày đem tin
Giở sách ra phải chữ bạn tình
Đời mô cận liễu vấn vương nhành tùng

Chim Ô Thước báo tin về tình cảm trai gái, dù chưa có đối tượng rõ ràng.

–o–

Buồn trông ngọn nước chảy dưới sông Hàn
Thấy xôn xao ghe cộ, nhưng bóng chàng thấy đâu
Ngó lên Thương chánh thấy mấy nhịp cầu
Lá lay vì con ô thước khéo để sầu cho ta

Có cầu Ô thước, có tình cảm, có sông Hàn, nhưng lại chẳng có chàng, nên là tình yêu đơn phương, hoặc tình cảm một phía hướng về bên kia nhiều hơn.

—o—

CHIM QUẠ (màu đen)

–o–

Đen đen là con quạ, bạc bạc là con cò
Đi lò dò là con ông lão

—o—

Bao phen quạ nói với diều
Cù lao Ông Chưởng có nhiều cá tôm

—o—

Bao phen quạ nói với diều
Dưới cầu Bến Lức có nhiều cá tôm

—o—

CHIM ÁC (màu đen)

Ác ăn dưa bắt cò chịu tội
Rửa oan tình cò lội nước măng

—o—

Ác ngồi ngọn tre, ác lo thân ác,
Bèo nằm mặt nác bèo lo thân bèo

—o—

Ngó lên con ác lăng xăng
Có đôi chim sẻ đang quần với nhau.

—o—

Con ác là nó nằm đầu hè
Nó kêu tréo que tréo quảy
Em có chồng như bụi trảy còn non
Nhìn em rồi lại nhìn con
Có chồng lâu lắc, sao nói còn như xưa?
Lẽ nào nẫu để như xưa
Ngoi nam còn ướt đất, huống chi mưa tháng mười?

—o—

CHIM BỒ CÁC

—o—

Bồ các là bác chim ri
Chim ri là dì sáo sậu
Sáo sậu là cậu sáo đen
Sáo đen là em tu hú
Tu hú là chú bồ các
Bồ các là bác chim ri

—o—

Bồ câu bồ các
Tha rác lên cây
Gió đánh lung lay
Là vua Cao Tổ
Những người mặt rỗ
Là ông Tiêu Hà
Tính toán chẳng ra
Là thím Lý Bí
Những người vô ý
Là chị Hoắc Quang
Ăn no chạy quàng
Là người Tào Tháo
Không quần không áo
Là chú Trần Bình
Cái bụng tầy thình
Là anh Lưu Bị

—o—

CHIM CHÁT LÀ (đen xanh trắng)

—o—

Con sao con hổng giống cha
Giống con chát là vừa trắng vừa đen

—o—

ÁC LÀ (đen trắng)

—o—

Thứ hay lớn tiếng
Tu hú ác là
Nhảy nhót lân la
Chích chòe bìm bịp
Tính hay ăn hiếp
Chim cú, diều hâu
Sang đứng lưng trâu
Sáo hành, sáo nghệ …  

—o—

Sáo sậu là cậu sáo đen
Sáo đen là em sáo đá
Sáo đá là má bồ nông
Bồ nông là ông ác là
Ác là là bà tu hú
Tu hú là chú chim ri
Chim ri là dì chim xanh
Chim xanh là anh cò bợ
Cò bợ là vợ thằng Ngô
Thằng Ngô là cô sáo sậu
Sáo sậu là cậu sáo đen

—o—

Con ác là nó nằm đầu hè
Nó kêu tréo que tréo quảy
Em có chồng như bụi trảy còn non
Nhìn em rồi lại nhìn con
Có chồng lâu lắc, sao nói còn như xưa?
Lẽ nào nẫu để như xưa
Ngoi nam còn ướt đất, huống chi mưa tháng mười?

—o—

CHIM KHÁCH

—o—

Má ơi, sắm sửa nồi niêu
Hôm qua chim khách đậu kêu mái nhà

—o—

Sớm mai, em ngồi bên bức vách
Em rửa cái trách
Em nghe con chim khách
Nó kêu chí cha chí chách trên bụi tre già
Khách ơi! Có phải khách báo tin người bạn đường xa?
Để ta trải chiếu, quét nhà cho nó tinh tươm

—o—

Ở nhà con khách mách tương liên
Con nhện sa trước mặt, đi ra tự nhiên gặp nàng

—o—

– Mẹ ơi năm nay con mười tám tuổi rồi
Chồng con chưa có, mẹ thời tính sao?
Con chim khách nó mách có hai bà mối
Mẹ ngồi thách cưới:
Tiền chẵn năm quan
Cau chẵn năm ngàn
Lợn béo năm con
Áo quần năm đôi
– Mẹ ơi, năm nay con hai mươi ba tuổi rồi
Chồng con chưa có mẹ thời tính sao?
Com chim khách nó mách có hai bà mối
Mẹ ngồi thách cưới:
Tiền chẵn ba quan
Cau chẵn ba ngàn
Lợn béo ba con
Áo quần ba đôi
– Mẹ ơi, năm nay con ba mươi hai tuổi rồi
Chồng con chưa có mẹ thời tính sao?
Con chim khách nó mách có hai bà mối
Mẹ ngồi thách cưới:
Tiền chẵn một quan
Cau chẵn một ngàn
Chó béo một con
Áo quần một đôi
– Mẹ ơi, năm nay con bốn mươi ba tuổi rồi
Chồng con vẫn hoàn chưa có… mẹ thời …
Mẹ thời… cho không.

—o—

CẦU BẠCH HỔ

—o—

 Con ngựa Ô uống hồ nước mã

Con gà ăn cả vườn kê

Một mai anh ở em về,

Trai ham sắc bỏ vợ, gái chịu bề hẩm hiu!

Con cọp trắng nằm cầu Bạch Hổ

Chiếc thuyền rồng đậu bến Thanh Long

Tuy rằng đậu đó, đây thòng có nơi.

—o—

CẦU THEO CHẤT LIỆU & CẤU TRÚC

—o—

CẦU TRE

Đi xa nhớ mẹ nhớ đình
Nhớ cái giếng nhỏ nhớ tình của ai
Nhớ liếp cải, nhớ vồng khoai
Nhớ cây cầu tre lắt lẻo ngày ngày lại qua

—o—

Ví dầu cầu ván đóng đinh
Cầu tre lắt lẻo gập ghềnh khó đi
Khó đi mẹ dắt con đi
Con đi trường học mẹ đi trường đời

—o—

Đi xa nhớ mẹ nhớ đình
Nhớ cái giếng nhỏ nhớ tình của ai
Nhớ liếp cải, nhớ vồng khoai
Nhớ cây cầu tre lắt lẻo ngày ngày lại qua

—o—

Công anh đắp nấm trồng chanh
Ăn quả chẳng được, vin cành cho cam.
Xin em đừng ra dạ bắc nam,
Nhất nhật bất kiến như tam thu hề.
Huống tam thu nhi bất kiến hề,
Đường kia nỗi nọ như chia mối sầu.
Chắc gì đâu đã hẳn hơn đâu,
Cầu tre vững nhịp hơn cầu thượng gia
Bắc thang lên thử hỏi trăng già
Phải rằng phận gái hạt mưa sa giữa trời?
May ra gặp được giếng khơi
Vừa trong vừa mát lại nơi thanh nhàn
Chẳng may số phận gian nan
Lầm than cũng chịu, dễ phần nào cậy ai!
Đã yêu nhau giá thú bất luận tài.

—o—

CẦU DỪA

Đi lên đi xuống cầu dừa
Bụng em em có chửa, sao lại đổ thừa cho anh?

—o—

Em đi lên xuống cầu dừa
Lấy ai có chửa đổ thừa cho anh

—o—

CẦU KHỈ

—o—

Phải chi lấy được vợ vườn
Tập đi cầu khỉ thêm đường dọc ngang

—o—

CẦU VÁN

—o—

Qua cầu rút ván

—o—

Bước lên cầu ván cong vòng
Thấy em ở bạc trong lòng hết thương

—o—

CẦU KÈ

—o—

Khen ai khéo bắc cầu kè
Cái Thia đi xuống, Cái Bè đi lên

CẦU BẮC NGANG

—o—
Cây khô chết đứng giữa đồng
Mưa giông anh không sợ, mà sợ cây cầu bắc ngang
Cây khô mọc rễ trên đầu
Sông sâu chẳng sợ, sợ cầu bắc ngang.

—o—

CẦU CAO

—o—

Cầu cao ván yếu
Ngựa kiệu tứ linh
Em đi đâu tăm tối một mình
Hay là em có tư tình với ai?

—o—

CẦU THANG

—o—

Tiếc công tôi đào ao thả cá
Biết thế này, tôi chả đa mang
Tiếc công tôi trò chuyện cùng chàng
Tưởng rằng bắc một cầu thang lên trời
– Làm tài trai dại lắm anh ơi
Cam vàng thì bỏ, quít hôi thì cầm
Nước trong xanh, hòn đá tím bầm
Anh đi kén chọn, còn nhầm anh ơi

—o—

Em là con gái tỉnh Nam
Chạy tàu vượt biển ra làm Cửa Ông
Từ khi mới mở Cửa Ông
Đi làm thì ít, đi rông thì nhiều
Chị em cực nhục trăm điều
Trước làm một lượt đã trèo cầu thang
Đặt mình chưa ấm chỗ nằm
Đã lại còi tầm hú gọi ra đi
Dế kêu, suối chảy rầm rì
Bắt cô trói cột não nề ngân nga
Đoàn người hay quỷ hay ma
Tay mai, tay cuốc, sương sa mịt mù
Hai bên gió núi ù ù
Tưởng oan hồn của dân phu hiện về.

—o—

CẦU VỒNG

—o—

Cưới em ba họ nhà Trời
Đi xuống hạ giới cùng người rước dâu
Ngọc Hoàng cũng phải xuống chầu
Thiên Lôi, Thủy Tế đứng hầu đôi bên
Cầu vòng, mống cụt kéo lên
Xe mây ngũ sắc đưa viền tận nơi.

—o—

Ước gì anh lấy được nàng
Để anh thu xếp họ hàng đón dâu
Ông sấm ông sét đi đầu
Thiên Lôi, La Sát đứng hầu hai bên
Cầu vồng, mống cái bày lên
Hai họ ăn uống, có tiên ngồi kề
Trăng vàng sao bạc bốn bề
Kỳ lân, sư tử đưa về tận nơi
Sắm xe sắm ngựa nàng chơi
Ngựa thời bằng gió, xe thời bằng mây
Nàng thời má đỏ hây hây
Ước gì anh được đón ngay nàng về

—o—

Cưới em ba họ nhà Trời
Đi xuống hạ giới cùng người rước dâu
Ngọc Hoàng cũng phải xuống chầu
Thiên Lôi, Thủy Tế đứng hầu đôi bên
Cầu vòng, mống cụt kéo lên
Xe mây ngũ sắc đưa viền tận nơi.

—o—

Lộn cầu vồng
Nước trong nước chảy
Có cô mười bảy
Có chị mười ba
Hai chị em ta
Ra lộn cầu vồng

—o—

Trên trời có cả cầu vồng,
Có cái mống cụt đằng đông sờ sờ.

—o—

CẦU & SÔNG

—o—

SÔNG CẦU

—o—

Chợ Sông Cầu một tháng sáu phiên
Anh đi không đặng, gửi lời nguyền cho em

—o—

Sông Cầu đất thấp, nền cao
Ai qua đến đó lao đao cửa nhà

—o—

Sông Cầu nước chảy lơ thơ
Có đôi trai gái ngồi hơ quần đùi

—o—

Dừa xanh trên bến Sông Cầu
Dừa bao nhiêu trái, dạ em sầu bấy nhiêu

—o—

Sông Cầu làm đầu câu chuyện

—o—

Sông Cầu nói đâu bỏ đấy

—o—

Ngó vô Vũng Lấm, Sông Cầu
Cù lao Ông Xá đứng hầu một bên

—o—

Dừa Sông Cầu
Sắn Phường Lụa
Lúa Tuy Hòa
Bông Hòa Đa

—o—

Quận Tuy Hoà có hòn Tháp Nhạn
Chốn Sông Cầu dừa mát bóng râm
Phú Yên lắm cảnh danh lam
Sơn Hoà có suối, Đồng Xuân có rừng
Tuy An nước lặng mây dừng
Đất vườn màu mỡ nên xuân xứ này
Thương chàng tỏ thiệt nơi đây
Phú Yên trù phú tháng ngày thong dong

CẦU SÔNG CÁI

Chàng về ngắt ngọn mồng tơi
Bắc cầu sông Cái thiếp thời nên chăng?

—o—

Mình về đường ấy thì xa
Để anh bắc cầu sông Cái về qua Ninh Bình
Đất Ninh Bình có chùa Non Nước
Núi Phi Diên, Hồi Hạc xung quanh
Em về, em chớ quên anh!

—o—

Trên trời có đám mây vuông
Dưới sông nước chảy như chuông chùa Thầy
Anh về xẻ gỗ cho dày
Bắc cầu sông Cái đón thầy mẹ sang
Chiếu hoa trải xuống sập vàng
Gương tàu một chiếc thiếp chàng soi chung

—o—

Anh về xẻ gỗ cho dày
Bắc cầu sông Cái cho thầy mẹ sang
Thầy mẹ sang em cũng theo sang
Đò dọc quan cấm, đò ngang không chèo

—o—
Chim khôn đậu ngọn thầu dầu
Nó kêu năm tiếng em sầu năm nơi
Chàng về ngắt ngọn mồng tơi
Bắc cầu sông Cái, thiếp thời nên chăng?
Mồng tơi bắc chả nên cầu
Chàng về xẻ gỗ bắc cầu em sang

Chỉ xanh, chỉ đỏ, chỉ vàng
Một trăm thứ chỉ bắc ngang đầu cầu
Nào em đã có chồng đâu
Mà chàng đón trước rào sau làm gì.

CẦU SÔNG NHỊ

– Cầu sông Nhị
Bực mình lên tận thiên cung
Bắt ông nguyệt lão hỏi thăm vài lời
Nỡ lòng trêu ghẹo chi tôi
Lênh đênh bèo nổi mây trôi một thì
Biết người biết mặt nhau chi
Để đêm em tưởng ngày thì em mơ
Bắc Ninh cho đến Phủ Từ
Qua cầu sông Nhị ngẩn ngơ tìm người

CẦU Ở CÁC ĐỊA PHƯƠNG

CẦU ĐÔNG

Sông Tô nước chảy quanh co
Cầu Đông sương sớm, quán Giò trăng khuya
Buồm tình vừa lúc phân chia
Tiếng ai như đã bên kia hẹn hò
—o—
Tốt đẹp là chị hàng hoa
Tuy rằng thơm ngát cửa nhà sạch không
Ngà ngày đi hái hoa hồng
Chiều chiều về ngõ Cầu Đông ăn quà
Bao giờ chợ lớn hết hoa
Đồng Xuân hết chuối thì hoa hết tiền.
—o—
Bà già đi chợ Cầu Đông
Bói xem một quẻ lấy chồng lợi chăng?
Thầy bói gieo quẻ nói rằng:
Lợi thì có lợi nhưng răng chẳng còn!
—o—
Sáng ngày đi chợ cầu Đông
Xem một quẻ bói lộn chồng được chăng
Thầy bói gieo quẻ nói rằng
Lộn thì lộn được nhưng năng phải đòn
Mồ cha đứa có sợ đòn
Miễn là lấy được chồng giòn thì thôi.
—o—
Rủ nhau chơi khắp Long Thành,
Ba mươi sáu phố rành rành chẳng sai:
Hàng Bồ, Hàng Bạc, Hàng Gai,
Hàng Buồm, Hàng Thiếc, Hàng Hài, Hàng Khay.
Mã Vĩ, Hàng Điếu, Hàng Giầy,
Hàng Lờ, Hàng Cót, Hàng Mây, Hàng Đàn.
Phố Mới, Phúc Kiến, Hàng Ngang,
Hàng Mã, Hàng Mắm, Hàng Than, Hàng Đồng.
Hàng Muối, Hàng Nón, Cầu Đông,
Hàng Hòm, Hàng Đậu, Hàng Bông, Hàng Bè.
Hàng Thùng, Hàng Bát, Hàng Tre,
Hàng Vôi, Hàng Giấy, Hàng The, Hàng Gà.
Quanh đi đến phố Hàng Da,
Trải xem hàng phố thật là cũng xinh.
Phồn hoa thứ nhất Long Thành,
Phố giăng mắc cửi, đường quanh bàn cờ.
Người về nhớ cảnh ngẩn ngơ,
Bút hoa xin chép vần thơ lưu truyền.
—o—

CẦU LONG BIÊN

Đầy tớ thì đi xe hơi
Bố con ông chủ ra ga đợi tàu
Đầy tớ thì ở nhà lầu

Vợ chồng ông chủ gầm cầu Long Biên

—o—

CHÙA CẦU

Hội An đất hẹp người đông
Nhân tình thuần hậu lá bông đủ màu
Dạo từ sông trước xóm sau
Dưới thì Âm Bổn, Chùa Cầu ở trên

—o—

CẦU TRÀNG TIỀN

—o—

– Cầu Trường Tiền bấy nhiêu niên qua lại
Kể tự đời Thành Thái đến nay
Chạnh lòng biết hỏi ai đây,
Việc chi nên nỗi đang tay dứt cầu?
– Chí quyết thắng Pháp Tây
Nên cầu này phải phá,
Qua sông còn nhiều ngả
Đừng buồn bã em ơi
Nước non khôi phục được rồi
Cầu nầy bắc lại không mấy hồi đó em!

—o—

Cầu Tràng Tiền sáu vài, mười hai nhịp
Anh qua không kịp, tội lắm, em ơi !
Nghĩa tào khang ai mà vội dứt
Đêm nằm tấm tức, lụy nhỏ tuôn rơi
Bấy lâu ni chịu tiếng mang lời
Dẫu có xa nhau đi nữa cũng bởi ông trời mà xa

—o—-

Ngó xuống sông Hương, nước xanh như tàu lá
Ngó về Đập Đá, phố xá nghinh ngang
Từ ngày Tây lại sứ sang
Cầu Trường Tiền khác bến, chợ Đình Ngang đổi dời
Ới em ơi, em ăn ở làm cho có đất có trời
Đừng ham duyên mới phụ lời nước non

—o—

Chợ Đông Ba đem ra ngoài giại
Cầu Trường Tiền đúc lại xi moong
Ơi người lỡ hội chồng con
Về đây gá nghĩa vuông tròn nước non

—o—

CẦU DINH

—o—

Ra đi có đệ có huynh
Cầu Sông Ba có gãy, cầu sông Dinh bắt liền

—o—

CẦU HUÊ

—o—

Chàng đi trấn chốn phương xa
Nhớ chăng dải đất Cầu Huê quê mình
Bến trăng sóng nước lung linh
Tấm nâu thiếp nhuộm tình riêng Huê Cầu.

—o—

Ai lên Đồng Tỉnh, Huê Cầu
Đồng Tỉnh bán thuốc, Huê Cầu nhuộm thâm
Nào ai đi chợ Thanh Lâm
Mua anh một áo vải thâm hạt dền

—o—

CẦU MỐNG

Bao giờ cầu Mống gãy đôi
Sông Thu hết nước em mới thôi thương chàng

—o—

Bê thui Cầu Mống, cá bống Hội An

—o—

CẦU TẤN

Gió Cầu Tấn trưa chiều thổi mát
Đường Quy Nhơn mịn cát dễ đi
Phương Mai, Gành Ráng tương tri
Ngâm câu “Thuỷ tú sơn kì” thảnh thơi

—o—

CẦU CHÂU

—o—

Núi Đọi ai đắp mà cao?
Ngã ba sông Lệnh ai đào mà sâu?
Khen ai khéo bắt cầu Châu
Khéo bắc cầu Hầu cho cả đường quan

—o—

Cầu Mông bước tới Cầu Châu,
Bước sang Cầu Sỹ gặp nhau Cầu Dừa.
Em ơi em có chồng chưa?
Sông còn có rạch lọ là người ru?

—o—

CẦU CẦN

—o—

Cái bống đi chợ Cầu Cần
Thấy ba ông bụt cởi trần nấu cơm
Ông thì xới xới đơm đơm
Ông thì ứ hự, nồi cơm không còn

—o—

CẦU NÔM

—o—
Cái bống đi chợ Cầu Nôm
Sao mày chẳng rủ cái tôm đi cùng
Cái tôm nổi giận đùng đùng
Nó trôi ra bể lấy chồng lái buôn.

—o—

Nồi nát lại về cầu Nôm
Con gái nỏ mồm về ở với cha

—o—

CẦU CANH

—o—
Cái bống đi chợ cầu Canh
Cái tôm đì trước củ hành đi sau
Con cua lệch đệch đi hầu
Cái chày rơi xuống vỡ đầu con cua.

—o—

CẦU KHÔNG

—o—
Cầu Không thì lắm vịt con
Đại Hoàng chuối ngự, ai buôn cũng lời

—o—

CẦU NGƯ

—o—

Con gà mái nổ nó mổ bông kê
Ngựa ăn gò mả rồng về Bình Long
Đường xà rắn chạy giá vòng
Ngó ra ngoài biển cá nằm cầu ngư
Tiếng trò ăn học danh sư
Trò mô đối đặng mẫu từ gả em.

—o—

CẦU VĨ

—o—
Nước trong xanh chảy quanh Cầu Vĩ
Trách lòng chàng không nghĩ đến em

—o—

 

TRÊN CẦU – DƯỚI CẦU

Chim kêu dưới suối trên cầu
Trai thương vợ cũ, gái sầu chồng xưa.

—o—

– Tiếng đồn chàng hay chữ
Tài ngang tú cử
Lại đây em hỏi thử đôi câu:
Ngọt ngay nước chảy dưới cầu
Gọi cầu Nước Mặn bởi đâu hỡi chàng?
– Thật thà là thói hồng nhan
Ăn xuôi nói ngược thế gian lạ gì,
Mặn chằng nước vũng Đề Gi
Gọi đầm Nước Ngọt lẽ gì hỡi em?

—o—

TRÔI CẦU, SẬP CẦU

—o—

Trời làm bão lụt mênh mông,
Cầu trôi, bực lở, ai bồng em qua?

—o—

Chiều chiều vịt lội bờ sông
Cầu trôi ván nổi, ai bồng em qua?

—o—

Dầu mà nước ngập bờ sông
Cầu trôi nhịp giữa, tôi cũng không bỏ nàng

—o—

QUA CẦU

—o—

Qua cầu rút ván

—o—

Nào khi gánh nặng anh chờ
Qua cầu anh đợi bây giờ em quên
Kiếp này đã lỡ làng duyên
Kiếp sau xin đợi cửu tuyền gặp nhau

—o—

BÊN CẦU

—o—

Tiếng ai tha thiết bên giang
Có phải nhân ngãi mời sang ăn trầu
Tiếng ai tha thiết bên cầu
Có phải nhân ngãi ăn trầu thì sang?

—o—

Ngó qua nhà trống bên cầu
Thấy con bìm bịp ăn trầu đỏ môi

—o—

Chiều chiều buồn miệng nhai trầu,
Nhớ người quân tử bên cầu ngẩn ngơ

—o—

Ai làm trúc võ mai sầu
Đào tơ liễu yếu bên cầu vì ai

TƯƠNG CẦU

—o—

Chữ đồng thanh tương ứng,
Câu đồng khí tương cầu
Tắm mưa chải gió mặc dầu
Anh kiếm nơi phải nghĩa, anh dầu kết duyên

—o—

Anh chẳng ham sang trọng
Anh chẳng vọng sang giàu
Nhưng mà em xét lại câu:
Đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu
Vậy nên em bỏ thảm bỏ sầu
Đành cam chịu cực, hơn cơ cầu về sau

—o—

BẮC CẦU

—o—

Hà Thanh nước chảy trong xanh
Đèo Son thắm mãi mối tình đôi ta
Sông sâu cầu đã bắc qua
Nén hương bên tháp gọi là đền ơn

—o—

Cách sông em chẳng sang đâu
Anh về mua chỉ bắc cầu em sang
Chỉ xanh, chỉ đỏ, chỉ vàng
Một trăm thứ chỉ bắc ngang sông này

—o—

Chim khôn đậu ngọn thầu dầu
Nó kêu năm tiếng em sầu năm nơi
Chàng về ngắt ngọn mồng tơi
Bắc cầu sông cái thiếp thời nên chăng
Mồng tơi bắc chả nên cầu
Chàng về chẻ gỗ bắc cầu em sang
Chỉ xanh chỉ đỏ chỉ vàng
Một trăm thứ chỉ bắc ngang đầu cầu
Nào em đã có chồng đâu
Mà anh rào trước đón sau làm gì.

—o—

Gần nhà mà chẳng sang chơi
Để em hái ngọn mồng tơi bắc cầu
Mồng tơi chẳng bắc được đâu
Em cởi dải yếm bắc cầu anh sang

—o—

Sông Ngân há dễ bắc cầu
Trai thương vợ cũ, gái sầu chồng xưa

—o—

Bắc cầu cho kiến bò qua
Cho con chú xã qua nhà tôi chơi

—o—

Gá bạc làm giàu, bắc cầu làm phúc

—o—

Chàng về ngắt ngọn mồng tơi
Bắc cầu sông Cái thiếp thời nên chăng?

—o—

Thân em như áo mới may
Như cau bửa miếng bỏ trên khay trầu
Trăm năm không bỏ ngãi chàng đâu
Vì bà Nguyệt Lão đã bắc cầu lương duyên

—o—

Lên non tìm ngọc, xuống biển tìm châu
Gởi lời bạn cũ đừng sầu
Không mai thì mốt, anh bắc cầu thăm em.

Bắc cầu mà noi, ai bắc cầu mà lội

—o—

Sự đời nghĩ cũng nực cười
Một con cá lội mấy người thả câu
Anh về xẻ gỗ bắc cầu
Non cao anh vượt biển sâu anh dò
Bây giờ sao chẳng bén cho
Xa xôi cách mấy lần đò cũng đi

—o—

Người trước bắc cầu, người sau theo dõi
Người thì xông khói, lời nói xông nhang
Chùa nát thì có Bụt vàng
Tuy rằng miếu đổ, Thành hoàng vẫn thiêng

—o—

Bên này sông em bắc cầu mười hai tấm ván
Bên kia sông em lập cái quán hai từng,
Ba nơi đi nói, không ưng
Bán buôn nuôi mẹ, cầm chừng đợi anh

—o—

Muốn lấy con tao
Bắc cầu qua bể
Làm rể cho lâu
Nuôi lợn mười năm
Chăn tằm mỏi gối
Nhà ngói năm gian
Bức bàn cho rộng
Ông Cống, ông Nghè
Dù che ngựa cưỡi
Dâu về nhắn nhủ:
Các cô hàng xóm láng giềng
Quét sân dọn cỏ, tháng giêng dâu về
Dâu về dâu chả về không
Ngựa bạch tới trước, rượu nồng tới sau

—0—

Ước gì sông rộng một gang
Bắc cầu dải yếm để chàng sang chơi

—o—

Chừng nào biển cạn thành ao
Bắc cầu chiếc đũa mà trao ân tình

—o—

Trông xa cứ tưởng bí tây
Bắc cầu sang hái hóa cây rau dền
Trông xa cứ tưởng là vàng
Lại gần mốc thếch như quang treo nồi

—o—

Cái kiến mày kiện củ khoai
Mày chê tao khó, lấy ai cho giàu
Nhà tao chín đụn, mười trâu
Lại thêm ao cá bắc cầu rửa chân

—o—

NGUYỆN CẦU

—o—

Hay làm thì giàu
Hay cầu thì nghèo

—o—

CẦU CON

—o—

Đôi ta cầu của cầu con
Con đẹp giống mẹ con giòn giống cha
Con gái dệt cửi trong nhà
Con trai đi học đỗ ba khóa liền
Con lớn thì đỗ Trạng nguyên
Hai con Tiến sĩ đỗ liền cả ba.

—o—

CẦU TRỜI

—o—

Hiếm hoi con gái đầu lòng
Làm dâu người khác chẳng trông cậy gì
Cầu trời sinh được nam nhi
Sau này nói dõi tông chi họ hàng
Trời cười, Trời mắng: rõ gàn
Nữ nhi không có sinh nam thế nào
Sao không suy nghĩ thấp cao
Nhà ngươi xưa ở chỗ nào chui ra

—o—

Nắm tóc ngôi tóc ngôi dài
Nắm tóc mai, tóc mai cụt
Cầu trời khấn Bụt cho tóc mai dài
Bao giờ tóc chấm ngang vai
Thì ta kết nghĩa làm hai vợ chồng

—o—

Im lặng mà chẳng nói năng
Gật đầu mỉm miệng rằng anh yêu nàng
Mượn người mai mối đưa sang
Cầu trời khấn Phật cho chàng đẹp duyên

—0—

– Thân em khác thể bông gòn
Ở trên tí mù tí mú, thân anh như cồn cỏ may
– Cầu trời gió thổi cây lay
Bông gòn kia rụng xuống, cỏ may đâm vào

—0—
Hai tay em cắm xuống bùn
Mình mẩy lấm hết, chớ anh hun chỗ nào?
– Cầu trời đổ trận mưa rào
Bùn sình trôi hết, chỗ nào anh cũng hun
—o—
Trực nhìn đầu non hoa nở
Cảm thương mụ vợ không con
Cớ mần răng khô héo hao mòn
Sợ e thác nhục, xương còn bọc da
Ra đường thấy vợ người ta
Mập mịa chắc chắn, vợ nhà khô khan
Đêm nằm tôi thở, tôi than
Cầu trời, khấn Phật cho nàng sinh thai
Bất kỳ con gái, con trai
Sanh đặng một chút hôm mai thỏa lòng
Vợ chồng tôi cui cút một mình
Không con có của, để dành ai ăn?
Vừa may sinh đặng một thằng 
—o—
Mỗi đêm con thắp đèn trời
Cầu cho cha mẹ sống đời với con
—o—
Nhứt thương, nhị nhớ, tam sầu
Giả như ông Lưu Bị qua cầu Khổng Minh

CẦU DUYÊN, CẦU TIỀN, CẦU LỘC

Khi nào Bến Thủy hết dầu
Đô Lương hết gạo ta hết cầu duyên em
—o—
Cầu cho võng đó đứt dây
Bên đó té xuống, bên này trèo lên

CẦU CƠ – KIỀU VONG

—o—

CƠ CẦU

—o—

Ăn nói cơ cầu

—o—

Nín đi thì dại
Nói lại cơ cầu

—o—

Anh dạo chơi mười tám nước chư hầu
Không ai ăn nói cơ cầu như em
—o—
Hà tiện mới giàu, cơ cầu mới có
—o—

Anh chẳng ham sang trọng
Anh chẳng vọng sang giàu
Nhưng mà em xét lại câu:
Đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu
Vậy nên em bỏ thảm bỏ sầu
Đành cam chịu cực, hơn cơ cầu về sau

—o—
Mặt tái mà mép có râu
Gái thì vất vả, cơ cầu chồng con
—o—
Mưa khắp đâu đâu
Bồ Nâu cơ cầu, trời chửa mưa cho
—o—
Ai làm cho chuối không cành
Cho anh không vợ cắn quanh mẹ già
Mẹ già như mẹ người ta
Thì anh có vợ trong nhà đã lâu
Mẹ anh ác nghiệt cơ cầu
Cho nên anh chịu âu sầu đến nay
—o—
Nhất cao là ngọn núi Vồng
Nhất rộng làng Quyển, nhất đông chợ Dầu
Nhất đẹp con gái Bù Nâu
Chua ngoa Đanh Xá, cơ cầu Quyển Sơn
—o—

BỘ CẦU

—o—

Nghe anh bôn tẩu bấy lâu
Nghệ An có mấy chiếc cầu hỡi anh?
– Nghệ An có ba mươi sáu chiếc cầu
Phồn hoa đi lại bốn cầu mà thôi
Cầu danh, cầu lợi, cầu tài
Cầu cho đây đó làm hai giao hòa

—o—

Thấy anh hay chữ, em hỏi thử đôi lời
Nội Nam Kì lục tỉnh có mấy cây cầu, anh biết không?
– Thấy em hỏi tức, anh đáp phứt cho thông
Nội Nam Kì lục tỉnh, có bảy cây cầu:
Cầu Phú, cầu Quới, cầu Ninh, cầu Lợi, cầu Tiền
Cầu cho cha mẹ song tuyền
Cầu cho anh với bạn kết nguyền trăm năm

NHỊP CẦU

—o—

Em đi qua cầu qua trăm cái nhịp
Em đi không kịp kêu bớ anh ơi
Nghĩa tào khang sao anh đành vội dứt
Đêm em nằm ấm ức ngày lụy ứa tuôn rơi
Bấy lâu nay em mang tiếng chịu lời
Xa nhau bởi tại ông trời biểu xa

—o—

Cái cầu ba mươi sáu nhịp
Em đi chẳng kịp nhắn vội với chàng
Nghĩa tao khang sao chàng vội dứt
Đêm nằm thao thức tưởng bức thư người
Bấy lâu nay em mang tiếng chịu lời
Bây giờ anh ở bạc, có ông Trời xét soi

—o—

Cầu Tam Giang nhiều nhịp
Em đi không kịp té xuống cái ầm
Cậy người quân tử nhắc bồng em lên
Mai sau ăn đáng làm nên
Ơn đền nghĩa trả em không quên công chàng.

—o—

Cầu Tràng Tiền sáu vài, mười hai nhịp
Anh qua không kịp, tội lắm, em ơi !
Nghĩa tào khang ai mà vội dứt
Đêm nằm tấm tức, lụy nhỏ tuôn rơi
Bấy lâu ni chịu tiếng mang lời
Dẫu có xa nhau đi nữa cũng bởi ông trời mà xa

—o—

Đất Thần Kinh trai hiền gái lịch
Non xanh nước biếc, điện ngọc đền rồng
Tháp bảy tầng, miếu Thánh, chùa Ông
Chuông khua Diệu Đế, trống rung Tam Toà
Cầu Tràng Tiền mười hai nhịp bắc qua
Tả Thanh Long, hữu Bạch Hổ đợi khúc âu ca thái bình

—o—

Cầu Trường Tiền sáu nhịp bắc qua
Tả Thanh Long, hữu Bạch Hổ đợi khúc âu ca thái bình

—o—

Chợ Đông Ba đem ra góc thành
Cầu Trường Tiền sáu nhịp bến đò Ghềnh bắc ngang.

—o—

– Đố anh con rết mấy chân
Cầu Ô mấy nhịp, nước Tần ở đâu?
– Em ơi, con rết trăm chân
Cầu Ô mười hai nhịp, nước Tần ở bên Ngô

—o—

Đố anh con rết mấy chân,
Cầu ô mấy nhịp, chợ Dinh mấy người
Chợ Dinh bán nón quan hai,
Bán tua quan mốt, bộ quai năm tiền,
Năm tiền một giạ đỗ xanh,
Một cân đường cát, đưa anh lên đường.
– Thôi thôi đường cát làm chi
Đỗ xanh làm gì, có ngãi thì thôi.

—o—

Buồn trông ngọn nước chảy dưới sông Hàn
Thấy xôn xao ghe cộ, nhưng bóng chàng thấy đâu
Ngó lên Thương chánh thấy mấy nhịp cầu
Lá lay vì con ô thước khéo để sầu cho ta

—o—

Qua cầu ngả nón trông cầu,
Cầu bao nhiêu nhịp, em sầu bấy nhiêu.

—o—

Qua cầu than thở cùng cầu
Cầu bao nhiêu nhịp dạ sầu bấy nhiêu

—o—

Dầu mà nước ngập bờ sông
Cầu trôi nhịp giữa, tôi cũng không bỏ nàng

—o—

Ai làm cho quạt long nhài,
Cầu Ô long nhịp, cửa cài long then.

—o—

Áo cưới chưa hết nếp tà,
Cô dâu xách nón về nhà cô dâu
Phải chăng cau đã chán trầu,
Đôi bờ đã gãy nhịp cầu sang sông?

—o—

Nếu anh chưa rõ, em tỏ anh tường
Bởi cầu Ô lỗi nhịp, mới chán chường yêu anh

—o—

Yêu nhau chẳng quản xa gần
Cầu không tay vịn cũng lần mà sang
Kẻo mai quá lứa lỡ làng
Cầu kia lỡ nhịp, vơ quàng vơ xiên

—o—

Đường trường cách trở ngàn xa
Lấy ai tin tức để mà hỏi han
Một mình em giữ phòng loan
Trăng thu, nguyệt tỏ, giãi gan héo dầu
Trách ai cắt bỏ nhịp cầu
Để cho lòng thiếp thảm sầu đắng cay
Đố ai giải được lòng này
Có ai cởi mối sầu này cho không
Mỗi ngày đứng cửa dõi trông
Trách ai chín hẹn những không cả mười

—o—

Ai ơi thương lấy lúc ni,
Nhịp cầu kẻ đứng người đi sao đành

—o—

Ngó ra Hòn Dứa, Hòn Than
Hòn Chùa bãi cát chứa chan nỗi sầu
Anh muốn qua thì bắt nhịp cầu
Thăm nàng tri kỷ dãi dầu nắng mưa

—o—

Tình cờ chẳng hẹn mà nên
Gặp nàng anh muốn kết duyên Châu Trần
Nên chăng Tấn hỏi thực Tần
Kẻ lòng nghi thị trăm phần chưa xong
Đôi ta tạc lấy chữ đồng
Ngày nào Ô Thước bắt xong nhịp cầu
Để mà kết nghĩa Trần Châu
Để mà ăn ở bền lâu một nhà

—o—

Ôm đàn gảy khúc Cầu hoàng
Thiếp xin gõ nhịp để chàng lựa dây
Bao giờ rừng quế hết cây
Dừa Tam Quan hết nước thì em đây mới hết tình

—o—

Phải duyên em nhất định theo
Nào ai có quản khó nghèo chi đâu
Đời này ai muốn chuốc lấy thảm sầu
Cầu dừa mà vững nhịp còn bằng vạn cầu Bồng Miêu

—o—

Bờ tràm ngay thẳng, sao anh dậm cẳng kêu trời?
Chiếc Cầu Đôi còn có nhịp, sao anh chẳng có lời mối mai?

—o—

CẦU ĐÔI

—o—

Tháp kia còn đứng đủ đôi
Cầu còn đủ cặp huống cho tôi với nường
—o—
Cầu Đôi liền với Tháp Đôi
Quanh năm suốt tháng như tôi với nàng
—o—
Cầu Đôi mà tháp cũng Đôi
Dễ chi nhân nghĩa mà rời được sao?
—o—
Cầu Đôi nằm cạnh Tháp Đôi
Vật vô tri còn biết đèo bồng đôi lứa, huống chi tôi với nàng
—o—
Bờ tràm ngay thẳng, sao anh dậm cẳng kêu trời?
Chiếc Cầu Đôi còn có nhịp, sao anh chẳng có lời mối mai?
—o—
Anh nguyền cùng em Chợ Giã cho chí cầu Đôi
Nguyền lên Cây Cốc, vạn Gò Bồi giao long
Anh nguyền cùng em thành Cựu cho chí thành Tân
Cầu Chàm, Đập Đá, giao lân kết nguyền
Trung Dinh, Trung Thuận cho chí Trung Liên
Trung Định, Trung Lý cũng nguyền giao ca
—o—
Chia sẻ:
Scroll to Top