CA DAO TỤC NGỮ VỀ ĐỜI

Loading

Đời

– Ai đời

– Đời nào, biết đời nào

– Tàn đời, hết đời

– Sầu đời, hận đời, buồn đời, chán đời, nẫu đời, yêu đời,

– Bao đời, muôn đời, vạn đời, mấy đời,

– Cả đời,

– Trên đời, ở đời

– Đời xưa, đời này

– Một đời, ba đời, mười đời

– Đời cha, đời con

– Đời người, đời thờn bơn

– Sự đơì

1 ĐỜI – 3 ĐỜI

Một đời ta, ba đời nó

1 ĐỜI – 3, 7 ĐỜI

Một đời ta, ba bảy đời nó

1 ĐỜI – MUÔN VÀN ĐỜI

Một đời ta, muôn vàn đời nó

2 ĐỜI – CHA & CON

Đời cha ăn mặn, đời con khát nước

—o—

Đời cha vo tròn, đời con bóp méo

—o—

Cũng là một lỗ con con
Đời cha đã trải, đời con lại từng

—o—

Trời sinh ra một lỗ tròn
Đời cha đã lấp, đời con lại lùa

—o—

Mừng cây rồi lại mừng cành
Cây đức lắm chồi người đức lắm con
Ba vuông sánh với bảy tròn
Đời cha vinh hiển đời con sang giàu

—o—

Cây xanh thời lá cũng xanh
Cha mẹ hiền lành để đức cho con
Mừng cây rồi lại mừng cành
Cây đức lắm chồi, người đức lắm con
Ba vuông sánh với bảy tròn
Ðời cha vinh hiển đời con sang giàu

—o—

Cây xanh thời lá cũng xanh
Cha mẹ hiền lành để đức cho con
Mừng cây rồi lại mừng cành
Cây đức lắm chồi, người đức lắm con
Ba vuông sánh với bảy tròn
Ðời cha vinh hiển đời con sang giàu

3 HỌ – 3 ĐỜI

Không ai giàu ba họ, không ai khóc ba đời

8 ĐỜI

Tám đời

Tám hoánh

Đời tám hoánh

Tám hoánh mươi đời

—o—

9 HỌ – 10 ĐỜI 8 ĐỜI

Anh em chín họ mười đời
Hai đằng cùng có, chẳng rời nhau ra
Chị em cùng khúc ruột rà
Kẻ giàu người khó, họ xa tám đời

—o—

10 ĐỜI

Anh em họ xa mười đời
Hai người cùng có, chẳng rời nhau ra
Chị em khúc ruột khúc rà
Kẻ giàu người khó, họ xa mười đời

—o—

ĐỜI NÀO

Căn duyên dù đã lỡ rồi
Lòng đây thương đó biết đời nào nguôi

MẤY ĐỜI

Gà cồ mà ăn tấm nong
Mấy đời cháu ngoại giỗ ông bao giờ

—o—

Cồng cộc bắt cá dưới sông
Mấy đời cháu ngoại giỗ ông bao giờ

—o—

Mấy đời rồng đến nhà tôm
Mấy đời gái quý luồn trôn ăn mày

—o—

Mấy đời sấm trước có mưa
Mấy đời dì ghẻ có ưa con chồng

—o—

Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời dì ghẻ lại thương con chồng

—o—

Mẹ gà con vịt chít chiu
Mấy đời dì ghẻ nâng niu con chồng

—o—

Mẹ gà con vịt chít chiu
Mấy đời dì ghẻ lại yêu con chồng

—o—

Mấy đời cơm nguội lên hơi
Cái thân làm bé thảnh thơi bao giờ

—o—

Mấy đời chó đói chê xương
Mèo chê mỡ bếp, cọp nhường mồi ngon

—o—

Cây khô mấy thuở mọc chồi
Cá mại dưới nước mấy đời hoá long

—o—

Tằm vương tơ, nhện cũng vương tơ
Mấy đời tơ nhện được như tơ tằm!

—o—

Tóc vắn còn có khi dài
Mấy đời mặt rỗ mà mài cho ra

—o—

Mượn màu một chút làm duyên
Mấy đời gỗ mục đóng nên thuyền rồng

—o—

Đến đây than thở đôi lời
Xuân thu đôi cảnh mấy đời gặp em

—o—

Linh đinh thuyền đã xa vời
Rồi thuyền vô cửa mấy đời gặp nhau.

—o—

Rượu ngon cái cặn cũng ngon
Thương em chẳng luận chồng con mấy đời

—o—

Thanh Hà vẫn gạch bát nồi
Thuốc thơm Cẩm Lệ mấy đời lừng danh

—o—

Cóc kêu ba tiếng thấu trời
Dân kêu kêu mãi mấy đời thấu ai

CẢ ĐỜI

Bộ dạng quan anh xấu lạ lùng
Khom lưng uốn gối cả đời cong
Lưỡi to ra sức mà ăn khoét
Cái kiếp theo đuôi có thẹn không?

Là cái gì?
—o—

Ăn lông ở lỗ, từ thuở tạo thiên
Hôm sớm cửa thiền, ăn chay niệm Phật
Cả đời chật vật, làm không đủ ăn
Tánh hay hiểu lầm, làm sao ăn ở
Biết ăn theo thuở, biết ở theo thời
Tài sức thua người, thì bị ăn hiếp
Đờn ca ăn nhịp, mới thật tài năng
Người không chịu làm, hay đi ăn ké
Cần phải tránh né, cái bọn ăn dơ
Vừa vét vừa quơ, muốn ăn trọn gói
Hễ ăn một đọi, thì nói một lời
Ăn phải coi nồi, ngồi thời coi hướng 

—o—

Con cua mà có hai càng
Đầu, tai không có bò ngang cả đời
Con cá mà có cái đuôi
Hai vi ve vẩy nó bơi rất tài
Con rùa mà có cái mai
Cái cổ thụt ngắn, thụt dài vào ra
Con voi mà có hai ngà
Cái vòi nó cuốn đổ nhà, đổ cây
Con chim mà có cánh bay
Bay cùng nam, bắc, đông, tây tỏ tường

—o—

Thương em cũng muốn thương đời
Sợ cha sợ mẹ chẳng rời em ra

GIÀ ĐỜI

Già đời còn mang tơi chữa cháy

CHA ĐỜI

Cha đời con gái xứ Đông
Ăn trộm tiền chồng mua khố cho trai
Cha đời con gái xứ Đoài
Ăn trộm tiền mẹ mua khoai cho chồng.

—o—

Cha đời con gái Bộ La
Làm mắm, mắm thối, làm cà, cà thâm.

MUÔN ĐỜI

Ăn một miếng, tiếng muôn đời

—o—

Gặp em đây anh dặn mấy lời
Ba sanh hương lửa muôn đời chớ quên

—o—

Lọ là thét mắng mới nên
Một lời siết cạnh bằng nghìn roi song
Roi song đánh đoạn thì thôi
Một lời siết cạnh, muôn đời chẳng quên

—o—

Ai về xóm Bóng, Hà Ra
Đi ngang Hòn Chữ cho ta nhắn lời
Nhắn ai nuôi chí vá trời
Lòng trung tạc đá muôn đời còn bia

—o—

Em thời đi cấy ruộng bông
Anh đi cắt lúa để chung một nhà
Đem về phụng dưỡng mẹ cha,
Muôn đời tiếng hiếu người ta còn truyền

—o—

Ai lên tôi gửi lại lời,
Trước kia có gặp những người thế đâu.
Ví dù anh có sở cầu,
Để em kết nghĩa Trần Châu muôn đời

—o—

Anh trông lên trời, ông sao xuống đất,
Anh trông xuống đất, con đóm lên trời
Gặp em đây anh dặn mấy lời,
Ba sinh hương lửa muôn đời chớ quên.

—o—

Thuyền dời nhưng bến chẳng dời
Bán buôn là nghĩa muôn đời cùng nhau.

—o—

Trâu kia chết để bộ da
Người chết để tiếng xấu xa muôn đời

—o—

Quê ta có chợ Túy Loan
Có trường An Phước tiếng vang muôn đời

—o—

Bần gie đóm đậu sáng ngời
Rạch Gầm, Xoài Mút muôn đời rạng danh.

—o—

Roi song đánh đoạn thì thôi,
Một lời siết cạnh muôn đời chẳng quên.

—o—

Di, Tề lên núi ăn rau
Thú Dương để tiếng về sau muôn đời

—o—

Miếng ăn quá khẩu thành tàn
Tham ăn chết tắc, tiếng mang muôn đời

—o—

Nước yên quân mạnh dân giàu
Khắp trong tám cõi cúi đầu làm tôi
Các quan dâng biểu lên ngôi
Chúc vua Vĩnh Thọ muôn đời thịnh yên

—o—

Lọ là thét mắng mới nên
Một lời siết cạnh bằng nghìn roi song
Roi song đánh đoạn thì thôi
Một lời siết cạnh, muôn đời chẳng quên

—o–

ĐỂ ĐỜI

Miếng trầu của đáng bao lăm
Ăn rồi nhả bã tiếng tăm để đời

—o—

TRÊN ĐỜI

Dái tai như hột châu thòng
Có thành, có quách, dày, hồng sắc tươi
Thiệt người phú quý thảnh thơi
Phong lưu tao nhã trên đời chẳng sai

—o—

Đôi ta lấm tấm hoa nhài
Chồng đây vợ đấy kém ai trên đời
Muốn cho gần chợ ta chơi
Gần sông tắm mát, gần nơi đi về

Ở ĐỜI

Ở đời muôn sự của chung
Hơn nhau một tiếng anh hùng mà thôi

—o–

Xét ra muôn sự ở đời
Tính hư, nết xấu con người thấy ngay
Lọ là niệm Phật ăn chay
Tham lam cho lắm có ngày lầm than

—o—

– Anh đố em đếm hết sao trời
Đây anh kết tóc ở đời với em
– Trên trời biết mấy muôn sao
Biết dạ anh ở thế nào mà mong.

—o—

Ở đời có bốn cái ngu
Làm mai, lãnh nợ, gác cu, cầm chầu

—o—

Ở đời nên phải chiều đời
Chồng thời như cú, vợ thời như tiên
Bởi chưng bố mẹ tham tiền
Cho nên cú ở với tiên cùng đời
Bao giờ mãn kiếp con cú kia ơi
Thì tiên với cú mới rời được nhau

—o—

Ở đời chẳng biết sợ ai
Sợ thằng say rượu nói dai tối ngày

—o—

Ở đời Kiệt, Trụ sướng sao
Có rừng nem béo, có ao rượu đầy
Ở đời Nghiêu, Thuấn khổ thay
Giếng đào mà uống, ruộng cày mà ăn

—o—

Ở đời thà chịu thiệt mình
Chớ đừng tàn hiếp vì ta hại người

—o—

Ở đời ba bảy lần chồng
Miễn sao giữ được một lòng là hơn

—o—

Đã sinh ra kiếp ở đời
Trai thời trung hiếu hai vai cho tròn
Gái thời trinh tĩnh lòng son
Sớm hôm gìn giữ kẻo còn chút sai
Trai lành gái tốt ra người
Khuyên con trong bấy nhiêu lời cho chuyên

—o—

Xét ra muôn sự ở đời
Tính hư, nết xấu con người thấy ngay
Lọ là niệm Phật ăn chay
Tham lam cho lắm có ngày lầm than

—o—

Bước đi ba bước lại ngừng
Đôi ta ở vậy cầm chừng đợi nhau
Thương mình nên ốm nên đau
Thuốc uống không mạnh biết làm sao ở đời

—o—

Mẹ anh nghiệt lắm anh ơi
Biết rằng có được ở đời với nhau
Hay là vào trước ra sau
Cho cực lòng thiếp cho đau lòng chàng.

—o—

Ngọc trầm thủy thượng anh ơi
Bách niên giai ngẫu ở đời với em

—o—

Vôi nồng, trầu thắm ai ơi
Gá duyên chồng vợ ở đời trăm năm

—o—

Voi trên rừng không bành không tróc
Gái không chồng như nòng nọc đứt đuôi
Vợ chồng là nghĩa ở đời
Ai ơi chớ nghĩ những lời thiệt hơn

—o—

Hai đứa mình giống thế cây cau
Anh bẹ em bẹ nương nhau sống đời
Anh đừng thấy khó ở đời
Tiền là phấn thổ, nhân ngãi thời thiên kim

—o—

Mật ngọt mà rót thau đồng
Miệng thì đằm thắm, nhưng lòng thờ ơ
Đôi ta như thể bàn cờ
Mỗi người mỗi nước, nên ngờ cho nhau

—o—

Mình ơi! Đừng đặng cá quên nơm
Đôi ta gá nghĩa danh thơm ở đời

—o—

Áo tứ thân em treo trên mắc
Đêm anh nằm anh đắp lấy hơi
Nhớ em, em vẫn ở đời
Quên em, em mới ra người kiếp xưa

ĐỜI NGƯỜI

Người đời của tạm

—o—

Đời người như cảnh phù du
Sớm còn tối mất, công phu nhọc nhằn

—o—

Đời người sống mấy gang tay
Hơi đâu cặm cụi cả ngày lẫn đêm

—o—

Đời người được mấy gang tay,
Ai hay ngủ ngày chỉ được nửa gang

—o—

Người đời khác nữa là hoa
Sớm còn tối mất, nở ra lại tàn

—o—

Người đời lúc thịnh lúc suy
Khi bận yếm đỏ, khi đi vú trần

—o—

Người đời khác thể như bèo
Đến khi nước lụt bèo trèo trên cây

—o—

Người đời ai khỏi gian nan
Gian nan có thuở, thanh nhàn có khi

—o—

Người đời ai có dại chi
Khúc sông rộng hẹp phải tùy khúc sông

—o—

Chàng đừng kén chọn vàng thau
Của đời người thế biết đâu mà tìm
Tìm cây thì phải tìm hoa
Tìm người thì dễ nết na khó tìm

ĐỜI THỜN BƠN

Con ơi con nín đi con
Cha con vui thú nước non quê người
Đôi nơi kẻ khóc người cười
Chẳng qua thân mẹ như đời thờn bơn

NGƯỜI ĐỜI

Lênh đênh thắt thể bãi bèo
Người đời thắt thể gương treo nhãn tiền

—o—

Nhạn còn chích cánh lạc bầy
Người đời sao khỏi đổi rày đôi phương

—o—

Đã có một lượt thì thôi
Lượt này lượt khác người đời khinh chê

—o—

Thương thay chút nỗi anh kheo
Buồm bè chả có, kéo neo suốt ngày
Người đời tưởng thế là hay,
Chưa vô khỏi nước, gang tay đo liền.

—o—

Làm trai đứng giữa Tháp Mười
Nêu gương anh dũng cho người đời sau

SỰ ĐỜI

Xét ra cho kĩ sự đời
Ba người ba bụng không ai thời giống ai

—o—

Sự đời để mặc người lo
Nghiêng tai giả điếc làm ngơ gật đầu

ĐỜI XƯA – ĐỜI NAY

Đời xưa cho chí đời nay
Những người nhướng mắt thì hay ngó trời

 

Chia sẻ:
Scroll to Top