Ca dao, tục ngữ về Kiều

Loading

BÀ KIỀU

—o—

Ăn khín bà Chín bẻ răng,
Ăn nhiều bà Kiều bẻ cổ

—o—

NÀNG KIỀU

—o—

Ai về Thọ Lão hát chèo
Có thương lấy phận nàng Kiều thì thương

—o—

Bây giờ hỏi thật anh tài
Đào nguyên một cõi Thiên thai ai trồng?
– Thiên thai là của nàng Kiều
Riêng chàng Kim Trọng sớm chiều vào ra

—o—

Nghe tin anh giỏi, anh tài
Đào tiên một cõi Thiên Thai ai trồng?
– Thiên Thai là của nàng Kiều
Riêng chàng Kim Trọng sớm chiều vào ra.

—o—

THUÝ KIỀU

—o—

Rượu cúc sánh với trà lan
Khi xem hoa nở, khi than Thúy Kiều

—o—

Đàn ông chớ kể Phan Trần
Đàn bà chớ kể Thúy Vân Thúy Kiều

—o—

Làm trai biết đánh tổ tôm
Uống trà mạn hảo, ngâm nôm Thúy Kiều

—o—
Dứt tình kẻ ở người đi
Cũng như Kim Trọng biệt ly Thúy Kiều
—o—

Em như nút, anh như khuy
Như Thúy Kiều với Kim Trọng, biệt li sao đành

—o—

Lòng dặn lòng, ai dụ dỗ đừng xiêu
Giá như chàng Kim Trọng với Thúy Kiều thuở xưa

—o—

Sông Tiền cá lội xoè vi
Chị Thúy Kiều sầu anh Kim Trọng tỉ như tui sầu mình

—o—

Con gái bên Đông lấy chồng bên Tống
Tay cầm dùi trống miệng thổi ống tiêu
Lòng dặn lòng ai dỗ đừng xiêu
Ví như Kim Trọng, Thúy Kiều thuở xưa

—o—

Anh xa em như bướm xa hoa
Như Thúy Kiều xa Kim Trọng, Bá Nha xa Tử Kỳ

—o—

Gặp đây xin hỏi Thuý Kiều
Có thương Kim Trọng ít nhiều chi không?
– Truyện Kiều chàng biết mấy pho
Hay là chàng chỉ học mò đôi câu?

—o—

BÓI KIỀU

—o—

Ở nhà đã định không đi
Bói Kiều một quẻ bỗng nhi gặp chàng

—o—

HẾT KIỀU

—o—

– Truyện Kiều anh học đã lâu
Đố anh kể được một câu hết Kiều?
– Trăm năm trong cõi người ta
Mua vui cũng được một vài trống canh

—0—

Bây giờ em đố một bài
Anh mà giảng được dây hài xin trao
Truyền Kiều kể lại tiêu hao
Một câu anh kể làm sao hết Kiều
– Em đố anh lại giảng ra
Anh giảng chẳng được người ta chê cười
Dây hài của đáng mấy mươi
Bây giờ anh giảng em thời đem ra
Trăm năm trong cõi người ta
Mua vui cũng được một vài trống canh

—o—

– Truyện Kiều em đã kể làu
Đố em kể được một câu ba càng
Kể sao cho được rõ ràng
Mảnh hương với lại phím đàn trao tay
Bấy lâu mới được một ngày
Dừng chân anh đố niềm tây gọi là
Nhân tình trong đạo chúng ta
Yêu nhau mới đố một và câu chơi
Em khôn anh mới thử lời
Em mà giảng được là người tài hoa
– Lạ gì đôi lứa chúng ta
Anh đố em giảng mới là mưu sâu
Rút trâm sẵn giắt mái đầu
Vạch da cây vịnh bốn câu ba vần
Lại càng mê mẩn tâm thần
Lại càng đứng lặng tần ngần chẳng ra
Lại càng ủ dột nét hoa
Sầu tuôn đứt nối châu sa ngắn dài
Em nay phận gái nữ hài
Anh đố em giảng một bài đã xong
Xin anh đừng có đèo bòng
Vui gì thế sự mà mong nhân tình
Anh đố em mà làm thinh
Thì anh lại bảo gái trinh không tài
Bây giờ em đố một bài
Anh mà giảng được dây hài xin trao
Truyền Kiều kể lại tiêu hao
Một câu anh kể làm sao hết Kiều
– Em đố anh lại giảng ra
Anh giảng chẳng được người ta chê cười
Dây hài của đáng mấy mươi
Bây giờ anh giảng em thời đem ra
Trăm năm trong cõi người ta
Mua vui cũng được một vài trống canh

—o—

TRUYỆN KIỀU

—o—

Em ơi đừng khóc chị yêu
Nín đi chị kể truyện Kiều em nghe

—o—

– Truyện Kiều anh đọc đã làu
Đố anh kể được một câu năm người?
– Này chồng, này mẹ, này cha
Này là em ruột, này là em dâu

—o—

– Truyện Kiều anh thuộc làu làu
Nhớ chăng trong đó ai người cụt tay?
– Một tay gây dựng cơ đồ
Bấy lâu bể Sở sông Ngô tung hoành!

—o—

– Truyện Kiều anh học đã thông
Đố anh kể được một dòng chữ Nho?
– Hồ công quyết kế thừa cơ
Lễ tiên binh hậu, khắc kì tập công

—o—

– Truyện Kiều anh giảng đã tài
Đố anh giảng được câu này anh ơi:
“Biết thân đến bước lạc loài
Nhị đào thà bẻ cho người tình chung”
– Tình chung nào phải ai xa
Chính chàng Kim Trọng vào ra sớm chiều.

—o—

VÌ ĐÂU KIỀU PHẢI ?

—o—

Đồn em hay truyện Thúy Kiều
Lại đây mà giảng mấy điều cho minh
Vì đâu Kiều gặp Kim sinh?
Vì đâu Kiều phải bán mình chuộc cha?
Vì đâu Kiều phải đi xa?
Vì đâu Kiều phải vào nhà lầu xanh?
Hoa trôi bèo dạt đã đành
Vì đâu mắc phải Sở Khanh nói lừa?
Vì đâu kết tóc xe tơ?
Vì đâu Kiều phải lên chùa làm sư?
Vì đâu Kiều gặp họ Từ?
Báo ân báo oán trả thù sạch không?
Vì đâu Kiều bị mất chồng?
Vì đâu Kiều phải xuống sông Tiền Đường?
Bao nhiêu nghĩa thảm, tình thương
Em ơi giảng hết mọi đường anh nghe … 

—o—

SỬ KIỀU

—o—

Nhà tôi mượn lấy trời che
Mua tranh lợp hè, thiếu trước hụt sau
Tiền của ở tại nhà giàu
Mắm muối ngoài chợ, củi rau ngoài đường
Nằm thời lấy đất làm giường
Lấy trời làm chiếu, lấy sương làm mền
Xâu làng bắt xuống trì lên
Trầy da tróc thịt, cái tên còn hoài
Không tiền tạm đỡ dĩa khoai
Bữa mô kiếm có thì vài miếng cơm
Ăn rồi ngủ thẳng đầu hôm
Canh hai thức dậy văn Nôm sử Kiều

—o—

Chia sẻ:
Scroll to Top