TÊN ĐI CẢ BỘ : MÙNG
MÙNG
Mùng là gì ? Mùng là một bóng trùm dạng lưới không thời gian, để cho một cái gì đó tồn tại, ngăn cách và bảo vệ đối tượng đó khỏi các đối tượng khác, bên trong mùng là tính mộc, nhưng khi ngăn cách với bên ngoài, mùng mang tính kim
– Mùng riêng
Chồng chung hai vợ một mùng
Day qua con vợ nọ, chọc khùng con vợ kia
Ở đây chung gối chung mùng với em
Nhớ cơn chung chiếu chung giường
Nhớ cơn chung lược, chung gương, chung phòng
Nhớ cơn chung gối, chung mùng
Loan ôm lấy phượng, phượng bồng lấy loan
Nhớ cơn nguyệt đổi sao tàn
Cùng nhau thu cúc xuân lan sánh bày
Liễu đông sánh với đào tây
Nước non chỉ nguyện rồng mây đá vàng
Nhớ cơn xuân vũ thu sương
Bóng vơ vẩn bóng tình vương vấn tình
Nhớ cơn nương cửa tựa mành
Nhớ cơn đứng đợi dưới cành hoa mai
Nhớ khi vui thú xuân đài
Nhớ khi cơn đứng cơn ngồi cùng nhau
Nào ai có phụ ai đâu
Mà tình ăn ở ra màu đong đưa
Hay thay tâm sự tương cờ
Xin tình chớ vội thờ ơ với tình
Đêm năm canh thiếp chịu lạnh lùng cả năm
Đêm nay bỏ thoải tay ra
Giường không chiếu vắng xót xa trong lòng
Nửa đêm súc miệng ấm đồng
Lạnh lùng đã thấu đến lòng chàng chưa?
Đêm qua tắt gió liền mưa
Chàng cầm cành bạc thiếp đưa lá vàng
Một ngày năm bảy tin sang
Thiếp những mong chàng chàng những mong ai
Má hồng còn có khi phai
Răng đen khi nhạt tóc dài khi thưa
Trông ra phố trách ông trời
Chỗ ăn thì có chỗ ngồi thì không
Chém cha cái số long đong
Càng vương với chữ tình chung càng rầy
An Nam còn ngáy khò kho trong mùng
Giặc Xiêm xuống tới Chưng Đùng
An Nam mới chịu dỡ mùng chun ra
Bớ này trai tráng làng ta
Đuổi Miên, Man như đuổi con gà bươi rau.
Mèo đi bắt chuột đụng mùng cũng ghen
Bậu không ưng, ai dám giở mùng chun vô
Chun vô thì phải chun ra
Đâu phải vợ nhà mà ở cho lâu
Bỏ đôi chiếu lạnh, bỏ phòng quạnh hiu
Anh đi anh lấy sáu cô một lần.
Cô Hai buôn tảo bán tần,
Cô Ba đòi nợ chỗ gần chỗ xa,
Cô Tư dọn dẹp trong nhà,
Cô Năm sắc thuốc, mẹ già cô trông.
Cô Sáu trải chiếu giăng mùng,
Một mình cô Bảy nằm chung với chồng.
Tôi chèo theo chính giữa sợ mích lòng sáu cô
Phải chi tôi có lúa bồ
Tôi xin cưới hết sáu cô một lần
Cô hai mua tảo bán tần
Cô ba sắc thuốc dưỡng thân mẹ già
Cô tư nấu nước pha trà
Cô năm coi cửa coi nhà ngoài trong
Cô sáu trải chiếu, giăng mùng
Cô bảy san sẻ tình chung với mình
Phải chi cả sáu cô thuận tình
Trai năm thê bảy thiếp, vợ mình đông vui
Lang thang một dãy sáu cô
Cưới cô chính giữa mích lòng năm cô
Phải chi tôi có lúa bồ
Tôi ra tôi cưới sáu cô một lần
Cô hai mua tảo bán tần
Cô ba xách nước dưỡng nuôi mẹ già
Cô tư dọn dẹp trong nhà
Cô năm phân nước pha trà uống chung
Cô sáu trải chiếu giăng mùng
Cô bảy là nghĩa tình chung với mình
Cô bảy phân hết sự tình
Trai năm thê bảy thiếp vợ của mình rất đông
Áo anh làm chiếu, khăn quây làm mùng
Đua vui dưới ánh trăng trong
Có con cũng hát, có chồng cũng chơi
Con thì em mướn vú nuôi
Chồng thì em để hát chơi xóm nhà
Đêm khuya em đắp, gió Tây lạnh lùng
– Gió lạnh lùng lấy mùng mà đắp
Trả áo anh về đi học kẻo trưa
Để cho hai đứa long đong thế này
Muỗi nào lọt được mùng này
Mối nào đục được cổ chày kim cương
– Khoát mùng
Trời mưa mát đất con cá lóc nó thoát khỏi nò
Mùng ai có rộng cho tôi ngủ nhờ một đêm.
—o—
Mùng ai có rộng xin ngủ nhờ một đêm
Đêm nay trăng sáng lờ mờ
Mùng ai có rộng ngủ nhờ một đêm
—o—
Đi đâu mà chẳng biết ta
Ta ở Kẻ Láng vốn nhà trồng rau
Rau thơm rau húng rau mùi
Thìa là cải cúc đủ mùi hành hoa
Mồng tơi mướp đắng ớt cà
Bí đao đậu ván vốn nhà trồng nên
Anh giúp em đôi quang tám dẻ cho bền
Mượn người lịch sự gánh lên kinh kì
Gánh lên chợ Mới một khi
Mong cho đến chợ anh thì nghỉ chân!
Cảm thương người một kiểng hai quê
Cầu Đôi liền lối đi về
Mịt mùng mây phủ An Khê, Phú Tài
MÚNG
—o—o—o—o—o—
MUNG
MŨNG
MỦNG
Trung Nguyên thúng mủng đã từng có nhau
Thúng mủng nong nia
Thằng kia đánh rắm
Ông lão đi qua
Chửi cha thằng nào
Đánh rắm thối thế
Chính là thằng này!
Cậu cho bát gạo, banh lồn cậu coi
TÊN ĐI CẢ BỘ : MỪNG
MƯNG
MƯNG (ĐỘNG TỪ)
– Mưng mủ
– Mưng mật
—o—o—o—
MƯNG (DANH TỪ)
– Mía mưng
Nhà bà có ngọn mía mưng
Có cô gái út mà ưng ông già
—o—
Có con chó dữ anh đừng vô ra
Chó nhà em hay bắt vịt bắt gà
Bốn cái cẳng nó nhảy qua nhảy về
Dao vàng tiện đốt mía mưng
Ta chưa quên bạn, bạn đừng quên ta
—o—
Chuồn chuồn đậu ngọn mía mưng
Em đà có chốn, anh đừng vãng lai
—o—
Làng Bút Trận có làm mía mưng
Có o con gái tiếng lừng gần xa
Khéo tay thu vén việc nhà
Giọng nói ngọt xớt như là mía mưng
Trèo lên rớt xuống đau lưng đấm lồn
Cá lẹp kẹp với lộc mưng
Chồng ăn một miếng, vợ trừng mắt lên
—o—
Mắm lẹp mà kẹp lộc mưng
Ông ăn to miếng, bà trừng mắt lên
Ông ăn một miếng mụ trừng mắt lên.
Vừa ngon vừa ngọt vừa thương nhau nhiều
Trèo lên trụt xuống mà sưng cái lồn
—o—o—o—o—o—