CÓC
CÓC = KHÔNG
Cóc cần = Không cần
Cóc thèm = Không thèm
Cóc biết = Không biết
Cóc sợ = Không sợ
Cóc phải = Không phải
Cóc đúng = Không đúng
Cóc là gì = Không là gì
Bà giàu, bà thóc, bà cóc gì ai.
NHẢY CÓC (Bỏ bước)
Nhảy cóc VD từ điểm 3 đến điểm 6, bỏ qua điểm 4, 5
—o—
Bắt cóc bỏ đĩa
—o—
Nu na nu nống
Cái bống nằm trong
Con ong nằm ngoài
Củ khoai chấm mật
Phật ngồi phật khóc
Con cóc nhảy ra
Con gà tú hụ
Nhà mụ thổi xôi
Nhà tôi nấu chè
Tè he cống rụt
CON CÓC
—o—
Nu na nu nống
Cái bống nằm trong
Con ong nằm ngoài
Củ khoai chấm mật
Phật ngồi phật khóc
Con cóc nhảy ra
Con gà tú hụ
Nhà mụ thổi xôi
Nhà tôi nấu chè
Tè he cống rụt
—0—
Con cóc mà ngóc ao bèo
Tôi ngỡ anh khá tôi theo anh về
Ai ngờ công nợ rề rề
Tôi trốn tôi tránh tôi về nhà tôi
Thầy tôi muốn lấy một nường ngoài Nga
Ai làm cho mẹ tôi già
Lưng eo vú dếch, cho cha tôi buồn
CÓC TÍA (tía – má)
Gan cóc tía
CÓC ĐEN
Con cóc là con cóc đen
Hai vợ chồng trẻ thắp đèn ăn cơm
Ăn ra xới xới đơm đơm
Muốn cho sạch sẽ lấy rơm mà chùi
Chồng giận chồng đánh ba dùi
Chạy ra ngoài ngõ để nồi chuột tha
Chuột tha lên núi lên non
Chuột tha làm tổ cho con nó nằm
Chuột tha đem bán chợ Đầm
Bán đắt bán rẻ quan năm chuột về
CÓC CỤ (cụ – chắt)
Con cóc cụ
—o—
Ve vẻ vè ve
Cái vè loài vật
Trên lưng cõng gạch
Là họ nhà cua
Nghiến răng gọi mưa
Đúng là cụ cóc
Thích ngồi cắn chắt
Chuột nhắt, chuột đàn
Đan lưới dọc ngang
Anh em nhà nhện
Gọi kiểu tóc bện
Vợ chồng nhà sam …
—o—
CÓC GIÀ
Vợ anh như con cóc già
Ngồi trong cửa sổ, nhảy ra vừa rồi
CÓC GOÁ
Con cóc ở góa đã lâu
Chàng hiu đến nói, lắc đầu không ưng
Nhái bầu đâu ở sau lưng
Nó kêu cái ẹo, khuyên ưng cho rồi
CÓC THÀY
Thày đồ cóc
CÓC TỔNG
Ông tổng cóc
CÓC CẬU
Con cóc là cậu ông trời
Hễ ai đánh nó thì trời đánh cho
Con cóc là cậu thầy nho
Hễ ai nuôi nó trời cho quan tiền
CÓC CON
Con cóc nó ngồi trong hóc
Nó đưa cái lưng ra ngoài
Ấy là con cóc
Con cóc nó ngồi nó khóc
Nó đưa cái lưng ra ngoài
Ấy là cóc con
—o—
Hồn ếch ta đã về đây
Mãi năm khô hạn ta nay ở bờ
Ở bờ những hộc cùng hang
Tay thì cá giỏ, tay thì cần câu
Nó có chiếc nón đội đầu
Khăn vuông chít tóc ra màu xinh xinh
Nó có cái quạt cầm tay
Nó có ống nứa bỏ đầy cóc con
Nó có chiếc cán thon thon
Nó có sợi chỉ thon thon mà dài
Ếch tôi mới ngồi bờ khoai
Nó giật một cái đã sai quai hàm
Mẹ ơi lấy thuốc cho con
Lấy những lá ớt cùng là xương sông
Ếch tôi ở tận hang cùng
Bên hè rau muống, phía trong bờ dừa
Thằng măng là con chú tre
Nó bắt tôi về làm tội lột da
Thằng hành cho chí thằng hoa
Mắm muối cho vào cay hỡi đắng cay
—o—
Úp chén úp dĩa
Dĩa ngu dĩa ngốc
Con cóc cụt đuôi
Ở bờ ở bụi
Ai nuôi mày lớn,
Dạ thưa thầy, con lớn mình ên.
—o—
Dung dăng dung dẻ,
Dắt trẻ đi chơi.
Đến cửa nhà trời,
Lạy cậu lạy mợ,
Cho cháu về quê,
Cho dê đi học,
Cho cóc ở nhà,
Cho gà bới bếp,
Xì xà xì xụp
Ngồi thụp xuống đây.
CÓC SANG
Cóc quen vui thú bờ hồ,
Khi ra đài các, khi vô cung đình.
CÓC HÈN
Cóc hèn giữ phận cóc quê
Có đâu thẽ thọt toan bề leo thang
CÓC HỦI
Cóc hủi núp bụi tre còi
Tui không dạm nó, nó đòi lấy tui
DA CÓC
Da cóc mà bọc bột lọc
Bột lọc mà bọc hòn than
Đáp án : Quả nhãn
—o—
Da cóc mà bọc trứng gà
Bổ ra thơm nức cả nhà muốn ăn
Đáp án : Quả mít
—o—
Sần sùi da cóc
MẬT CÓC
– Anh có thương em thì cho em một đồng,
Để em mua gan công, mật cóc thuốc chồng em theo anh
– Nghe hò tao bắt nổi xung
Dớt cho một phảng chết chung cho rồi!
—o—
GAN CÓC
Gan cóc tía
—o—
Ăn cơm lừa thóc,
Ăn cóc bỏ gan
BỤNG CÓC
Bụng cóc chửa,
ĐUÔI CÓC
Khi nào cóc mọc hai đuôi
Thằn lằn hai lưỡi, gái nuôi hai chồng
—o—
Úp chén úp dĩa
Dĩa ngu dĩa ngốc
Con cóc cụt đuôi
Ở bờ ở bụi
Ai nuôi mày lớn,
Dạ thưa thầy, con lớn mình ên.
CÓC CẮN
Cóc mà không cắn thì thôi
Hễ cóc đã cắn Thiên Lôi cũng chờn
CÓC NGHIẾN RĂNG
—o—
Cóc nghiến răng, đang nắng thì mưa
—o—
Cóc nghiến răng còn động lòng trời
Em nói hết lời anh chẳng chịu nghe
—o—
Ăn cơm sao đặng mà mời
Nước mắt lênh láng rã rời hạt cơm
Mình ơi đừng đặng cá quên nơm
Đôi ta gá nghĩa danh thơm để đời
Cóc nghiến răng còn động đến lòng trời
Sao mình chẳng tưởng mấy lời em than
—o—
CÓC KÊU
Cóc kêu dưới rãnh tre ngâm
Cóc kêu mặc cóc, tre dầm mặc tre
—o—
Cóc kêu ba tiếng thấu trời
Dân kêu kêu mãi mấy đời thấu ai
Của dân đem nộp quan xài
Hở môi quan đá, quan bạt tai, bỏ tù
Nhục hèn đã mấy mươi thu
Lẽ mô chịu câm chịu điếc chịu đui mù răng bà con
Còn trời còn nước còn non
Còn Tây ở lại dân ta còn đấu tranh
CÓC CHẾT
Cóc chết ba năm quay đầu về núi
Nguồn gốc của cóc là núi, xứ sở của cóc chứ không phải đầm lầy, nên cóc chịu hạn và sống trên cạn tốt hơn nhiều so với ếch nhái. Chỉ có giai đoạn phôi và nòng nọc là cóc ở trong nước mà thôi.
—o—
Cóc chết lại có minh tinh
Thất nghiệp nằm đình, có trống cầm canh
—o—
CÓC NHÁI
Nôm na là cha cóc nhái
—o—
Rắn rết bò vào, cóc nhái bò ra
—o—
Trời gầm cóc nhái đua theo
Rồng đua dưới nước, trùn đeo đít vò
—o—
Cóc chết bao thuở nhái rầu
Ễnh ương lớn tiếng, nhái bầu dựa hơi
—o—
Cóc chết nàng nhái rầu rầu
Chàng hiu đi hỏi lắc đầu hổng ưng
Con ếch ngồi ở gốc đưng
Nó kêu cái ẹo biểu ưng cho rồi
—o—
Trời mưa cóc nhái chết sầu
Ễnh ương đi cưới nhái bầu không ưng
Chàng hiu đứng dựa sau lưng
Khều khều móc móc cứ ưng cho rồi
—o—
CON CÓC CƯỠI RỒNG
Nỏ thà ấp mạ giường không
Đừng cho con cóc cỡi rồng khó coi
CÓC LỒNG NHƯ NGỰA LỒNG
Ngựa lồng cóc cũng lồng
CÓC ĐÒI ĂN THỊT THIÊN NGA
Cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga
CÓC LEO THANG
Dễ tức cười con cóc nó leo thang
Trèo lên tụt xuống, cứ trương gan mà trèo?
– Chín tầng mây con cóc nỏ thèm leo
Cóc ở hang sâu, cóc kêu một tiếng, mưa gieo bốn bề!
—o—
Nực cười cóc nọ leo thang
Chìa vôi hút thuốc, hổ mang ăn trầu
—o—
CÓC ĐI GUỐC
Nực cười cho kẻ đèo bòng
Cóc đòi đi guốc sao xong mà đòi
—o—
CÓC ĐỚP SAO TRỜI
Con cóc nằm góc bờ ao
Lăm le lại muốn đớp sao trên trời
—o—
CÓC THEO BẮT BƯỚM
Con cọp mắc cạn dưới sông
Con thỏ trông thấy chổng mông lên gào
Giọng thấp rồi lại giọng cao
Gào lâu mỏi miệng thỏ vào nằm queo
Bao giờ chuột đến với mèo
Cóc theo bắt bướm vịt trèo ngọn cau
Thì ta đây mới hết thảm sầu
—o—
CÓC ĐI ĐÁNH GIẶC BỐN PHƯƠNG NHỌC NHẰN
Bước sang tháng sáu giá chân
Tháng chạp nằm trần bức đổ mồ hôi
Con chuột kéo cày lồi lồi
Con trâu bốc gạo vào ngồi trong cong
Vườn rộng thì thả rau rong
Ao sâu vãi cải lấy ngồng làm dưa
Đàn bò đi tắm đến trưa
Một đàn con vịt đi bừa ruộng nương
Voi kia nằm dưới gậm giường
Cóc đi đánh giặc bốn phương nhọc nhằn …
CON CỦA CÓC GIỐNG TRÊ
Ngày qua tháng lại
Vật đổi sao dời
Nòng nọc đứt đuôi
Nhảy lên mặt đất
Rõ ràng cóc thật
Chẳng phải trê nào!
Cả xóm xôn xao
Ðồn đi khắp huyện
Cóc cho nghe chuyện
Tìm đến thử coi
Nhận rõ con rồi
Lại xin lỗi vợ
Trăm nghìn lạy mợ
Vì trót quá ghen
Ở không trọn nghĩa
—o—
ẾCH
ẾCH NGỐC
Ếch thế
—o—
Ếch ngồi đáy giếng
—o—
Ở trong tức nước nhảy ngoi,
Ở ngoài ếch ngỡ là vui, tìm vào.
—0—
Con ếch ngồi ở trong hang
Gọi khách đi đàng: Trời nắng có giông
VỒ ẾCH = NGÃ
Vồ ếch
MẮT ẾCH
Trơ mắt ếch
—o—
Ếch thấy hoa thì vồ
—o—
MIỆNG ẾCH
Ếch chết tại miệng
hở hàm ếch,
MÌNH ẾCH
Con quạ đen con cò trắng
Con ếch ngắn, con rắn dài
Em trông anh trông mãi, trông hoài
Trông cho thấy mặt thấy mày mới yên
HANG ẾCH
Con ếch ngồi ở trong hang
Gọi khách đi đàng: Trời nắng có giông
—o—
Chợ chiều nhiều khế ế chanh
Nhiều cô gái đẹp nên anh chàng ràng
Chàng ràng như ếch hai hang
Như chim hai tổ, như nàng hai nơi
ẾCH & GIẾNG
Ếch ngồi đáy giếng
—o—
Giếng đâu thì ếch đó
ẾCH THÁNG MƯỜI
Ếch tháng mười, người tháng giêng
—o—
ẾCH THÁNG BA
Ếch tháng ba, gà tháng bảy
—o—
Bao giờ cho đến tháng ba,
Ếch cắn cổ rắn tha ra ngoài đồng.
Hùm nằm cho lợn liếm lông,
Một chục quả hồng nuốt lão tám mươi.
Nắm xôi nuốt trẻ lên mười,
Con gà, be rượu nuốt người lao đao.
Lươn nằm cho trúm bò vào,
Một đàn cào cào đuổi bắt cá rô.
Lúa mạ nhảy lên ăn bò,
Cỏ năn, cỏ lác rình mò bắt trâu.
Gà con đuổi bắt diều hâu,
Chim ri đuổi đánh vỡ đầu bồ nông.
—o—
ẾCH NO
Ếch no khó nhử mồi
—o—
ẾCH KÊU
Ếch kêu chiều tối dưới mương
Thiếp an phận thiếp, chỉ thương phần chàng
—o—
Chiều chiều én liệng bờ kinh
Ếch kêu giếng lạnh thắm tình đôi ta.
—o—
Ếch kêu dưới đám tre xanh
Dượng mà lấy cháu sao đành bụng cô?
—o—
Ếch kêu dưới vũng tre ngâm
Mới kêu hồi nãy, chừ câm mô rồi?
—0—
Ếch kêu uôm uôm
Ao chuôm đầy nước
—0—
Ếch ở dưới ao
Vừa bớt mưa rào
Nhảy ra bì bọp!
Ếch kêu ộp ộp
Ếch kêu oạp oạp
Thấy bác đi câu
Rủ nhau trốn mau
Ếch kêu ộp ộp
Ếch kêu oạp oạp
—o—
ÔNG MỤ NHÀ ẾCH
Nửa đêm trời đổ mưa giông
Ông mụ nhà ếch tồng ngồng gặp nhau
Có thầy lý trưởng đi đâu
Bắt về, đánh mõ họp mau dân làng:
Vì bây làm bậy giữa đàng,
Khôn hồn mổ lợn cho làng ăn khao!
—o—
CUỘC ĐỜI ẾCH
Đồng ếch đồng ác
Con đã về đây
Giường chiếu chẳng có
Thiệt thay trăm đường
Ban ngày ếch ở trong hang
Đêm khuya thanh vắng xở xang ra ngoài
Trời cho quan tướng nhà trời
Thắt lưng bó đuốc tìm tôi làm gì
Tìm tôi bắt bỏ vào thời
Tôi kêu ì ộp, chẳng rời tôi ra
Sáng rạng ngày ra
Con dao cái thớt xách mà đem băm
Ba thằng cầm đũa nhăm nhăm
Thằng gắp miếng thịt, thằng nhằm miếng da
Một thằng gắp miếng tù và
Nó thổi phì phà, nó lại khen ngon
—o—
HỒN ẾCH
Hồn ếch ta đã về đây
Phải năm khô cạn, ta nay ở bờ
Ở bờ những hốc cùng hang
Chăn chiếu chẳng có trăm đường xót xa
Lạy trời cho đến tháng ba
Được trận mưa lớn ta ra ngồi ngoài
Ngồi ngoài rộng rãi thảnh thơi
Phòng khi mưa nắng ngồi ngoài kiếm ăn
Trước kia ta vẫn tu thân
Ta tu chẳng được thì thân ta hèn
Ta gặp thằng bé đen đen
Nó đứng nó nhìn nó chẳng nói chi
Ta gặp thằng bé đen sì
Tay thì cái giỏ tay thì cần câu
Nó có chiếc nón đội đầu
Khăn vuông chít tóc ra màu xinh thay
Nó có cái quạt cầm tay
Nó có ống nứa bỏ đầy ngóe con
Nó có chiếc cán thon thon
Nó có sợi chỉ sơn son mà dài
Ếch tôi mới ngồi bờ khoai
Nó giật một cái đã sai quai hàm
Mẹ ơi lấy thuốc cho con
Lấy những lá ớt cùng là xương sông
Ếch tôi ở tận hang cùng
Bên bè rau muống phía trong bè dừa
Thằng Măng là chú thằng Tre
Nó bắt tôi về làm tội lột da
Thằng Hành cho chí thằng Hoa
Mắm muối cho vào, ơi hỡi đắng cay!
—o—
THIT ẾCH
Con họ thịt gà,
Giỗ cha thịt ếch
—o—
Có khách làm thịt kha
Giỗ cha làm thịt ếch
—o—
BÁNH ẾCH
Lẳng lặng mà nghe
Tôi nói cái vè
Vè các thứ bánh
Mấy tay phong tình huê nguyệt
Thì sẵn có bánh trung thu
Mấy ông thầy tu
Bánh sen thơm ngát
Ai mà hảo ngọt
Thì có bánh cam
Những kẻ nhát gan
Này là bánh tét
Còn như bánh ếch
Để mấy ông câu
Hủ lậu từ lâu
Thì ưa bánh tổ …
THẰNG CÂU ẾCH,
Đầu gà má lợn thì chê
Lấy thằng câu ếch đi rê ao bèo
—0—
ANH BẮT ẾCH
Ơn Phật, nhờ trời
Cha mẹ sinh hạ được mười anh em
Anh Cả nhàn thật là nhàn
Cởi trần đóng khố, đốt than trong rừng
Anh Hai vặn chão đánh thừng
Anh Ba làm mướn kiếm lưng cơm người
Anh Tư bắt ếch, mình ơi
Anh Tư bắt rắn, bắt dơi ngoài đồng
Anh Sáu đánh giậm dưới sông
Anh Bảy kéo lưới ở đồng làng ta
Anh Tám vác gạo trên ga
Anh Chín gánh mướn chợ xa chợ gần
Còn anh là út thanh tân
Có nghe anh kể, lại gần mà nghe
CHÚ BÁN ẾCH
Bắc kim thang cà lang bí rợ
Cột qua kèo là kèo qua cột
Chú bán dầu qua cầu mà té
Chú bán ếch ở lại làm chi
Con le le đánh trống thổi kèn
Con bìm bịp thổi tò tí te tò te
—o—
HÀNG ẾCH
Chợ chùa một tháng sáu phiên,
Mời anh đi chợ thăm miền quê ta.
Xanh mắt là chị hàng na,
Mặn mà hàng muối, ngọt hoa hàng đường.
Thơm ngát là chị hàng hương,
Tanh tao hàng cá phô trương hàng vàng.
Bộn bề là chị hàng giang,
Bán rổ bán rá bán sàng bán nia.
Nghênh ngang là chị hàng cua,
Hàng ếch nhấp nhổm người mua cũng nhiều.
Hàng khoai đêm suốt sớm chiều,
Người quen kẻ lạ cũng đều ngợi khen.
ẾCH ĐỰC
Còn duyên kén cá chọn canh
Hết duyên ếch đực, cua kềnh cũng vơ.
Còn duyên kén những trai tơ
Hết duyên ông lão cũng vơ làm chồng.
—o—
ẾCH NHÁI
Nôm na là cha cóc nhái
—o—
Trời mưa ếch nhái uênh oang
Thương ai gãy gánh giữa đàng quạnh hiu
—o—
Ếch nhái cùng họ cùng hàng
Nhái bén khác làng nhảy nhót trên cây
—o—
Chóp Chài đội mũ, mây phủ Đá Bia
Ếch nhái kêu lia, trời mưa như trút
—o—
CON ẾCH
Phôm phốp như cái bàn tay
Ban đêm thì có, ban ngày thì không.
Dưới bụng thì trắng như bông,
Trên lưng nhẵn thín, không lông, đen sì.
ỄNH ƯƠNG
Vợ anh khéo liệu khéo lo
Bán một con bò, mua cái ễnh ương
Đem về thả ở gậm giường
Nó kêu ỳ ọp, lại thương con bò
—o—
Bán bò tậu ễnh ương
—o—
Ễnh ương nuốt bò,
Chân cò đổ núi
—o—
Cóc chết bao thuở nhái rầu
Ễnh ương lớn tiếng, nhái bầu dựa hơi
—o—
Cóc chết bỏ nhái mồ côi
Chẫu ngồi, chẫu khóc “Chàng ôi là chàng!”
Ễnh ương đánh lệnh đã vang,
Tiền đâu mà trả nợ làng ngoé ơi!
—o—
Trời mưa cóc nhái chết sầu
Ễnh ương đi cưới nhái bầu không ưng
Chàng hiu đứng dựa sau lưng
Khều khều móc móc cứ ưng cho rồi
—o—
Chẳng ai xấu bằng anh chồng tôi
Cái râu rễ gộc, cái tóc rễ tre
Cái bụng bè bè, hình như bụng cóc
Học hành thời dốt, chữ nghĩa chẳng biết
Nó bắt nó lèn, nó nêm như chạch
Nó thở ành ạch, như cái ễnh ương
—o—
Rắn đi còn dằm
Rồng nằm còn dấu
Sấu lội qua mương
Ễnh ương trườn bãi
Sán lãi bò ngang
Rau lang bò xuống
Rau muống cuốn ngọn rau dừa
Em lấy ai có chửa đổ thừa cho anh.
—o—
NHÁI
NHÁI
Nhái kêu chiều xế dưới mương,
Thiếp yên phận thiếp còn thương nỗi chàng.
—o—
Buộc lưng con nhái đến chàng đưa tin
Rồng đua dưới nước, trùn đeo đít vò
Cóc chết nàng nhái rầu rầu
Chàng hiu đi hỏi lắc đầu hổng ưng
Con ếch ngồi ở gốc đưng
Nó kêu cái ẹo biểu ưng cho rồi
—o—
Trời mưa cóc nhái chết sầu
Ễnh ương đi cưới nhái bầu không ưng
Chàng hiu đứng dựa sau lưng
Khều khều móc móc cứ ưng cho rồi
NHÁI BẦU
Trời mưa cóc nhái chết sầu
Ễnh ương đi cưới, nhái bầu không ưng
Chàng hiu đứng dựa sau lưng
Khều khều, móc móc, cứ ưng cho rồi
—o—
Con cóc ở góa đã lâu
Chàng hiu đến nói, lắc đầu không ưng
Nhái bầu đâu ở sau lưng
Nó kêu cái ẹo, khuyên ưng cho rồi
—o—
Cóc chết bao thuở nhái rầu
Ễnh ương lớn tiếng, nhái bầu dựa hơi
—o—
Trời mưa năm bảy đám sụt sùi
Nhái bầu kêu đồng trống, dạ bùi ngùi nhớ anh.
Nhái bầu kêu, trống chùa đánh, dạ em ngùi ngùi nhớ anh
Nhái bầu kêu đồng trống, dạ bùi ngùi nhớ anh.
—o—
Nhái bén khác làng nhảy nhót trên cây
Mà con nhái bén đập đầu ra ghen-
CHÀNG HIU
CHÀNG HIU
Trời mưa cóc nhái chết sầu
Ễnh ương đi cưới, nhái bầu không ưng
Chàng hiu đứng dựa sau lưng
Khều khều, móc móc, cứ ưng cho rồi