CHÍN – CẤU TRÚC, KHÔNG GIAN
MÂY CHÍN TỪNG
Anh ngó lên mây bạc chín từng
Thấy đôi chim nhạn, nửa mừng nửa thương
Ngó lên mây trắng trời hồng
Thương em hỏi thiệt em có chồng hay chưa?
MÂY CHÍN CHÙM
Con nghé nhà ta
Như bông như hoa
Như cà muối xổi
Như ổi chín cây
Như mây chín chùm
Nghé ọ nghé ơ…
SÁO CHÍN TỪNG
Ngó lên bức sáo chín từng
Thấy con chim lạ, nửa mừng nửa lo
—o—
NHÀ CHÍN GIAN
Cây cao lá rậm rườm rà
Mượn người xẻ gỗ làm nhà chín gian
Ba gian đóng cửa đóng bàn
Ba gian treo mùng thắm thiếp chàng ngồi chơi
Ba gian thờ Phật thờ Trời
Để trời phù hộ bốn tôi đôi nhà
—o—
CHÍN CHÍN – CẤU TRÚC, KHÔNG GIAN
CHÍN CHÍN KHE
Thôi thôi từ giã bạn vàng
Cá lui về sông Vịnh, chim ngược ngàn kiếm đôi
Thôi thôi đã thế thì thôi
Chín mươi chín khe Hồng Lĩnh thiếu chi nơi quế trồng
CHÍN MƯỜI – CẤU TRÚC, KHÔNG GIAN
CHÍN MƯỜI PHƯƠNG
Chín phương trời, mười phương phật
—o—
MÙNG CHÍN MÙNG MƯỜI
Mùng chín vía trời, mùng mười vía đất
—o—
ĐẤT CHÍN TRỜI MƯỜI
Con chim quỳnh nhung ăn trái quỳnh châu
Chàng đà phụ thiếp thiếp đâu phụ chàng
Không tới lui thì ra chỗ từ nan
Tới lui thì sợ miệng thế gian chê cười
Nguyện cùng nhau đất chín trời mười
Trăm năm không bỏ nghĩa người bạn ơi!
—o—
Cá dưới nước con lội, con trừng
Anh thương em cha mẹ biểu đừng
Ruột em nó đứt chín mười từng anh ơi!
CHÍN – KHỐI LƯỢNG, TRỌNG LƯỢNG
CHÍN LẠNG
Ai cho chín lạng không mừng
Chỉ mừng một cỗ chồi xuân non cành
CHÍN TỶ LỆ
Một chín một mười
—o—
CHÍN – CẢ MƯỜI
Khi xưa một hẹn thì nên
Bây giờ chín hẹn em quên cả mười
—o—
Khoe khoang có một phần rùng
Rùng đi chín bữa về không cả mười
Nói ra sợ chúng bạn cười
Về nhà vợ chửi, ra ngoài trời bêu
—o—
CHÍN – CẢ MƯỜI
Em hẹn chàng mấy ngày, nhỡ cả
Em trách lòng chàng nói chả thật ngôn
Xưa kia thề núi thề non
Trăm năm nước chảy đá mòn không quên
Người ta hẹn một thì nên
Sao anh chín hẹn thì quên cả mười
—o—
CHÍN – CẢ MƯỜI
Đường trường cách trở ngàn xa
Lấy ai tin tức để mà hỏi han
Một mình em giữ phòng loan
Trăng thu, nguyệt tỏ, giãi gan héo dầu
Trách ai cắt bỏ nhịp cầu
Để cho lòng thiếp thảm sầu đắng cay
Đố ai giải được lòng này
Có ai cởi mối sầu này cho không
Mỗi ngày đứng cửa dõi trông
Trách ai chín hẹn những không cả mười
CHÍN – CẢ MƯỜI
Một lo đứng cửa trông ra
Hai lo đi lấy chồng xa nước người
Ba lo sợ chị em cười
Bốn lo đi ngược về xuôi sao đành
Năm lo lúc tử lúc sinh
Sáu lo con cái một mình đường xa
Bảy lo còn chút mẹ già ai nuôi
Chín lo em thiệt cả mười
Để em kiếm lối tìm nơi đi về
—o—
CHÍN – CẢ MƯỜI
Hỡi ai đi ngược về xuôi
Lại đây tôi kể đầu đuôi số mình
Số tôi quyết chí tu hành
Từ ngày bác mẹ bẩm sinh lọt lòng
Ăn chay nằm mộng long đong
Chín chùa tôi chả bỏ không chùa nào
Biết rằng duyên số làm sao
Bao nhiêu gái đẹp thì vào tay tôi
Chín chùa tu thế cả mười
Đúc chuông tô tượng xong rồi lại đi
Tôi nay tính khí cũng kỳ
Tuần rằm, mồng một tôi thì bỏ quên
Đêm nằm tưởng gái nằm bên
—o—
– Em buôn chi rồi lại bán chi
Mười phiên chợ phố em đi cả mười?
– Em buôn bấc rồi lại buôn vàng
Mười phiên chợ phố gặp chàng chín phen
Quý hồ gặp bạn cho liền
Mười quan bán được chín tiền cũng đi.
—o—
CHÍN – CẢ MƯỜI
Mẹ em tham giàu khiến em lấy thằng bé tỉ tì ti
Làng trên chạ dưới thiếu gì trai tơ!
Em trót đem thân cho thằng bé nó giày vò,
Đên đông tháng giá, nó nằm co trong lòng.
Em cũng mang thân là gái có chồng,
Chín đêm chực tiết, nằm không cả mười!
Em nói ra đây sợ chúng chị em cười,
Má hồng bỏ quá, thiệt đời xuân xanh!
Em cũng liều thằng bé trẻ ranh
Sờ mó qua quýt, năm canh cho nó đỡ buồn!
Em buồn, em lại nhấc thằng bé nó lên trên,
Nó còn bé dại đã nên cơm cháo gì!
Nó ngủ nó ngáy tì tì,
Một giấc đến sáng còn gì là xuân!
Chị em ơi! Hoa nở mấy lần?
—o—
CHÍN PHẦN – MƯỜI PHÂN
Mười phần thương mẹ ở nhà
Chín phần thương bậu còn là ngây thơ
Cũng nhau hẹn ước duyên tơ
Trăm năm anh cũng đợi chờ bậu thôi
—o—
Anh tới đây cũng muốn kết nghĩa giao ân
Anh không phải thằng Bùi Kiệm sao chín mười phần bạn nghi?
Quan Công thuở trước có nghì
Em ở có nghĩa, anh vì nghĩa nhơn
VÀNG CHÍN – VÀNG MƯỜI
Ví dầu vàng chín vàng mười
Vàng tới đất người vàng cũng ra than
CHÍN MƯỜI – THỜI GIAN
THÁNG CHÍN THÁNG MƯỜI
Tháng chín đôi mươi, tháng mười mùng năm
CHÍN THÁNG MƯỜI NĂM
Hôm nay mười bốn, mai rằm
Chín tháng cũng đợi, mười năm cũng chờ
Trăm năm quyết đợi, quyết chờ
Dẫu mà tóc bạc như tơ cũng đành
—o—
Cỏ dưới đất có khi héo khi tươi
Anh thấy em ít nói ít cười
Mới dốc lòng chờ đợi chín mười năm nay
Cớ làm sao nên nỗi chín mười trăng chưa tròn?
Trái bòn bon trong tròn ngoài méo
Trái sầu đâu trong héo ngoài tươi
Em thương anh ít nói ít cười
Ôm duyên ngồi đợi chín mười con trăng
CHÍN MƯỜI – SỐ LƯỢNG
Chín mười con không nuôi tròn một mẹ
Con chi không chưn mà đi năm rừng bảy rú
Con chi không vú mà nuôi chín mười con
Con rắn không chân đi năm rừng bảy rú
Con gà không vú nuôi chín, mười con
Qua tưởng rằng em má phấn môi son
Ai ngờ má mỏng, môi mòn hỡi em
—o—
CHÍN MƯỜI CON
Con rắn không chân mà bò năm dãy núi
Con gà không vú mà nuôi đặng chín mười con
Em đừng lo nhơn nghĩa mất hay còn
Ráng giữ câu tiết hạnh, lòng son anh đợi chờ
Cha mẹ sinh hạ chín mười con trai
Cũng đều có đức có tài
Ai ai cũng xứng một đời tài hoa
Anh Cả thì đỗ thám hoa
Anh Hai tiến sĩ anh ba tú tài
Anh Tư là quan tỉnh Đoài
Anh Năm dẹp giặc tỉnh ngoài tỉnh trong
Anh Sáu tổng đốc xứ Đông
Anh Bảy án sát ở trong Ninh Bình
Anh Tám tuần phủ Bắc Ninh
Anh Chín tri phủ Quảng Bình gần xa
Anh là em Út trong nhà
Anh đi kén vợ đường xa nước người
Thấy em đẹp nói đẹp cười
Đẹp người đẹp nết lại tươi răng vàng
Vậy nên anh gửi thơ sang
Bởi lòng anh quyết lấy nàng mà thôi
Thấy bầy chim đỗ
Một con mổ
Chín mười con bay
Em thương anh từ chín tháng nay
Còn ba tháng nữa thì đầy một năm
Buồn sao buồn tối buồn tăm
Buồn ăn không đặng, buồn nằm không yên
Ví dù cha dứt mẹ riềng
Khổ em em chịu, em cũng nguyền theo anh.
Hết duyên gọi chín mười lời chả thưa
CHÍN MƯƠI
CHÍN MƯƠI BI RƯỢU
Cuộc cờ ai đánh dưới trần gian nguy
Ai mà tài đặt thơ ri
Ai mà uống rượu chín mươi bì không say?
Mong anh nói lại em hay
Em lui về lấy nhẫn đeo tay cho liền
– Xưa ông Bá Nha gảy đàn cầm
Cuộc cờ Đế Thích đánh dưới trần gian nguy
Tài Lý Bạch hay đặt thơ ri
Lưu Linh uống rượu chín mươi bì không say
Chàng đà nói đúng, thiếp tính răng đây thiếp hè
TÁM CHÍN MƯỜI
Lấy ai thì lấy một người
Tàu bè chi mà chở tám chín mười khúc sông
—o—
Anh giàu, quần đôi ba bức,
Đây em nghèo, áo tám chín mười tua,
Mưa tuôn trước mặt, gió lùa sau lưng
Em nghèo tự bụng anh ưng,
Lâm vòng chồng vợ, sau đừng tiếng chi.
—o—
Anh giàu, quần đôi ba bức,
Đây em nghèo, áo tám chín mười tua,
Mưa tuôn trước mặt, gió lùa sau lưng
Em nghèo tự bụng anh ưng,
Lâm vòng chồng vợ, sau đừng tiếng chi.
NĂM BẢY CHÍN MƯỜI
Gặp anh đây, lỡ khóc lỡ cười
Năm bảy phần nhớ, chín mười phần thương
Chuỗi sầu ai khéo vấn vương
Gặp nhau một thuở, vấn vương ngàn ngày
—o—
Phận em là gái cô bác ơi
Kẻ đi qua cọ ba bốn cái
Người đi lại cọ chín mười lần
Em không cho, mích lòng cô bác
Em cho cọ rồi ướt áo mình em
BA BỐN CHÍN MƯỜI
Phận em là gái cô bác ơi
Kẻ đi qua cọ ba bốn cái
Người đi lại cọ chín mười lần
Em không cho, mích lòng cô bác
Em cho cọ rồi ướt áo mình em
TRĂM CHÍN MƯỜI
Em trải chiếc chiếu ra
Em ngồi một góc, anh ngồi một góc
Thiếp khóc chàng than
Anh xa em vì bởi thế gian
Cho nên nước mắt nhỏ tràn năm canh
Giậm chân kêu thấu trời vàng
Kêu anh trở lại nhìn nàng thuở xưa
Mai mưa, trưa nắng, chiều xâm
Em là thục nữ có tâm đợi chờ
Khi vui chén rượu con cờ
Khi buồn hoa nở còn chờ trăng thanh
Chiều rày em mới xa anh
Trăm hoa cùng héo, chín mười nhành cùng khô
Cơm ăn chẳng được chỉ nước hồ dưỡng thân
Dang tay anh dứt Châu Trần
Ai xa cho biết, ai gần cho ha
BA NĂM CHÍN THÁNG
Muối ba năm muối đang còn mặn
Gừng chín tháng gừng hãy còn cay
Đạo cương thường chớ đổi đừng thay
Dẫu có làm nên danh vọng hay rủi có ăn mày ta cũng theo nhau
—o—
Hột muối mặn, ba năm còn mặn
Lát gừng cay, sắc chín nước còn cay
Anh thương em cha mẹ không hay
Như ngọn đèn giữa gió, biết xoay phương nào?
—o—
TÁM CHÍN
Tìm duyên mà chẳng thấy duyên
Một niêu cơm tám, chín tiền cá rô
TÁM CHÍN MƯỜI
Nhà em tám, chín, mười từng
Con ong bay vô không lọt
Biểu con bướm đừng xôn xao
Anh về sắm lễ cho cao
Cậy mai dong cho giỏi mới bước vào nhà em
NĂM BA, CHÍN MƯỜI
Thân em mười sáu tuổi đầu
Cha mẹ ép gả làm dâu nhà người
Nói ra sợ chị em cười
Năm ba chuyện thảm, chín mười chuyện cay
Tối về đã mấy năm nay
Buồn riêng thì có, vui rày thì không
Ngày thời vất vả ngoài đồng
Tối về thời lại nằm không một mình
Có đêm thức suốt năm canh
Rau heo, cháo chó, loanh quanh đủ trò