Ví dụ 1
Một đứa trẻ thấy ví tiền của mẹ liền ăn trộm một ít. Mẹ nó thấy thiếu tiền liền hỏi nó. Nó bảo nó không biết, nó chẳng bao giờ đụng vào ví tiền của mẹ.
Câu hỏi : “Hiện thực như nó chính là” là cái gì ?
Trả lời : Con ăn cắp tiền của mẹ, con nói dối —> Đây là một kiểu tóm tắt câu truyện, không phải là hiện thực.
Hiện thực như nó chính là chỉ là trải nghiệm của từng người chính xác như nó đã xảy ra
– Con lấy tiền một ít tiền trong ví của mẹ, con được mẹ hỏi, con trả lời mẹ rằng con không lấy tiền của mẹ
– Mẹ thấy thiếu tiền, hỏi con và nhận được câu trả lời là con không biết, con không đụng vào ví tiền của mẹ.
===
Ví dụ 2
Một người A đang đi trên đường, thì ví bị rơi ra mà không biết. Người B đi sau anh ta nhặt ví. Một người C khác nhìn thấy cảnh B nhặt ví và không thấy cảnh người A rơi ví và không nhìn thấy cảnh rơi đồ trước đó của A.
Anh A nhận ra mất ví, vội quay lại tìm. Anh A gặp anh B, hỏi anh B có thấy ví của mình rơi không, anh B trả lời không thấy. Anh A đi tiếp gặp anh C, hỏi anh C có thấy ví của mình bị rơi không, anh C trả lời đã thấy anh B nhặt nó.
Anh A quay lại bảo anh B là thằng ăn cắp, bằng chứng về việc ăn cắp là lời của anh C, nhưng trước đó anh B đã vứt ví xuống sông.
Câu hỏi : “Hiện thực như nó chính là” là cái gì ?
Trong câu chuyện này chẳng có ai có trải nghiệm và nhận thức trọn vẹn về cái ví.
– Anh A mất nhận thức về cái ví của mình, cho đến lúc anh ta nhận ra anh ta mất ví
– Anh B chỉ tiếp xúc với cái ví từ lúc nhặt nó lên đến lúc vứt nó đi
– Anh C cũng không có bất kỳ tiếp xúc trực tiếp nào với cái ví trừ khoảnh khắc anh ta nhìn thấy nó được nhặt lên bởi anh B, nhưng anh ta cũng không thể biết món đồ đó có thực sự của anh A không, vì anh ta không chứng kiến được cảnh cái ví rơi.
Hiện thực toàn diện về cái ví là mọi sự kiện xảy ra bên trong và bên ngoài cái ví này gồm tương tác của nó với A, B, C, với con đường, với dòng sông, với tất cả mọi thứ, như nó chính là như thế mà thôi.
Không bao giờ có thể đạt được toàn giác dựa trên các hiện thực đơn lẻ.
Khi một chủ thể sự sống liên kết và thống nhất “hiện thực đơn lẻ như nó chính là” của mình với tất cả “hiện thực đơn lẻ như nó chính là” của mọi chủ thể sự sống khác, sẽ đạt được “hiện thực toàn vẹn như nó chính là”, lúc này chủ thể sự sống đạt trạng thái toàn giác về hiện thực.
===