THAY ĐỔI TƯ TRANG – THAY ĐỔI CUỘC ĐỜI
Đợt ốm 2 tháng Vu Lan này tôi phải rà soát và thay thế gần tất cả
– bộ tư trang, gồm gương lược, khăn, đồ lót, đồ vệ sinh, đồ mặc nhà, là lớp bảo vệ thứ 1 đi cùng thân thể cá nhân
– bộ giường chiếu, gồm giường, màn, chiếu, chăn, gối … là lớp bảo vệ thứ 2 gắn với phòng ngủ
Người ta bảo thay đổi tư duy thay đổi cuộc đời, nhưng tôi thấy muốn ổn định cuộc đời thì phải cực kỳ thoải mái và an toàn trong hai bộ tài sản cá nhân này, mà đã là tài sản cá nhân thì tự mình phải mua sắm, chăm chút và bảo vệ, không bao giờ dùng chung.
Khi có những thay đổi rất lớn mang tính cá nhân, liên quan đến về thân thể và tinh thần của cả cuộc đời, thì phải thay hết tư trang và đồ dùng cá nhân, bởi vì bộ cũ gắn với con người cũ, năng lượng cũ, cuộc đời cũ.
Trong đời tôi đã nhiều lần đốt tư trang và đồ cá nhân cũ khi cảm thấy đến một ngưỡng thay đổi, và dọn vào nhà mới lần nào là tôi đều vứt và đốt sạch đồ của chủ cũ để lại trong nhà, nhưng lần thay đổi này là toàn diện nhất.
Bên dưới xin phân tích ba bộ đôi đối xứng hoàn toàn liên quan đến đồ dùng cá nhân
– Gương lược
– Màn chiếu
– Giường tủ
Trong 3 bộ đôi Gương Lược, Màn Chiếu, Tủ Giường
– Bộ Lược – Màn – Tủ là bộ để nắm bắt, cầm giữ, an định và gom cấu trúc
– Bộ Gương – Chiếu – Giường là một bộ để phân tách luồng và an định luồng vận hành
LƯỢC GƯƠNG
Đợt ốm của tôi bắt đầu bằng cảm nóng và ngấm nước, sau đó tôi bị đau đầu và gãy lược sừng, mà tôi coi là tài sản cá nhân dùng suốt đời. Linh tính thấy có vấn đề nghiêm trọng, tôi nghiên cứu về lược và đến tận làng nghề, đặt làm cái lược sừng trâu ta mới.
Tôi thấy lược sừng cầm tay đi bộ với gương đồng cầm tay nhưng rất khó mà thuê thợ làng đồng làm cho cái gương đồng này.
Bản chất của gương là tính đối xứng,
– Thứ nhất, mình chỉ soi cái gương mà mình là chủ nhân của nó và mình đối xứng với nó
– Thứ hai, mình phải luôn hiện diện với cái thứ mà minh soi xét và mình cũng luôn phải đối xứng với cái thứ mà mình soi xét
– Thứ ba, nhờ tính đối xứng của gương để khép được vòng chiếu của gương, ví dụ mình mở gương ra soi rồi đóng luôn gương lại, không được để vòng chiếu này hở ra, chiếu lung tung đi các nơi.
Đó là lý do gương phải là tài sản cá nhân, phải đối xứng với lược cá nhân, có kích thước nhỏ và chỉ dùng để soi cái mặt của chủ nhân, như cái lược chỉ dùng để chải cái đầu của chủ nhân.
Tôi chỉ có một cái lược sừng, nhưng lại sắm đủ loại gương như gương đứng toàn thân, gương tròn phòng khách, gương nhà tắm, gương cầm tay, …. để rồi nhận ra cái gương duy nhất tôi cần và cái gương duy nhất đối xứng với cái lược thì tôi không có là gương đồng cầm tay.
Tôi cũng nhận ra những năng lượng gương tự nhiên mộc mạc ẩn quanh mình như gương sen, gương trăng, gương nước, gắn với giếng, ao, đầm, hồ, sông, mà cực mạnh nơi ở nơi tôi sống. Những gương đó không mất tiền mua mà cũng chả làm sao mua được, vấn đề là không phải ai cũng biết dùng và đây không phải là gương cá nhân, gương phòng, gương nhà mà thuộc về làng xóm, quê hương, đất nước, xứ sở.
Quan trọng nhất là tôi hiểu ra ở đâu mình hiện diện và soi được gương mặt chân thật của mình được in dấu và phản chiếu thì ở đó có mặt gương, chứ không phải nhờ cái gương mà mình mới thấy được gương mặt mình. Trước kia tôi đã nghĩ ngược và đã làm sai. Cái mình cần là gương mặt mình hiện diện ở mọi khía cạnh của cái nhà, để in dấu, để phản chiếu và để soi xét cẩn thận cái nhà.
Gương nên là năng lượng ẩn, chỉ khi nào bạn soi gương mặt mình vào và bạn thấy được gương mặt bạn thì ở đó mới có cái gương, còn không thì phải che cái gương, phải đậy cái gương lại, hoặc cái gương mặt mình biến mất thì cái gương cũng biến mất. Đằng này mình để cái gương chềnh ềnh vào đó, nhưng mình ít khi ngó cái mặt vào, thế là cái gương đi soi những thứ không được soi trong khi không có mặt mình ở đó, nghĩa là những thứ mình không góp mặt, mình không hiện diện, mình không làm, mình không hiểu.
Thế là phải soi xét tất cả các nơi trong nhà để vứt hết tất cả các gương sai, gương thừa, gương không dùng đi.
– Cái gương đầu tiên phải vứt là gương bát quái của chủ nhà cũ, cái này tôi không mua nên gỡ xuống, quẳng thùng rác là xong.
– Cái gương thứ hai phải dẹp là gương đứng toàn thân để trong phòng ngủ. Tôi dùng vải che tạm mặt gương lại, nhưng không biết cách nào để dẹp cái gương thuỷ tinh khung gỗ này.
– Cái gương thứ ba phải vứt là gương tròn phòng khách vẫn treo ở nhà cũ, tôi bán nhà rồi nhưng cái gương vẫn ở đó, phải quay về nhà cũ để xử lý. Gương này cũng bằng thuỷ tinh, không biết phải xử lý thế nào.
– Cái gương thứ tư phải vứt là gương cầm tay và có chân đứng phòng tắm, tôi tự mua, gương này mặt bằng thép chứ không bằng kính nên bán phế liệu hoặc vứt rác được.
– Cái gương thứ năm phải vứt là cái gương hộp cầm tay đóng mở ít dùng. Cái này cũng là gương bằng thép, chứ không phải gương thuỷ tinh nên vứt được luôn.
– Cuối cùng, tôi chỉ giữ tạm một gương tròn khung gỗ treo tường đã có sẵn, đặt ngay trên đầu tôi khi ngủ, chiếu xuống chân tôi. Tôi phải gỡ nó xuống, quay mặt nó vào tường, vì tôi cần thời gian suy nghĩ làm gì với nó sau.
– May tôi không có cái gương trang trí hay quả cầu gương nào, không cũng phải vứt nốt. Nhưng tôi có một viên đã thuỷ tinh núi lửa chuyên làm gương cổ bên phương Tây và một viên đá thạch anh hình cầu màu hồng. Tôi sẽ xem xét sau, vì quá phức tạp.
– Đống gương này tôi đều sắm ở nhà cũ, ở nhà cũ tôi còn một đống cửa sổ kính to cả mảng. Chắc là vì nhà tôi là xưởng mộc, nhà tôi quá nhiều cây, nhà tôi để tường trần, nhà tôi có mưa nắng xuyên nhà, và tôi cũng cố làm vườn và nấu nướng này nọ, nên đỡ được vụ gương sai quá mức này. May mắn nữa là tôi không dùng gương chiếu toàn phòng hay chiếu ra ngoài nhà, mà chỉ dùng gương soi mặt, gương soi toàn thân, hay soi phần trên thân, và cũng ít soi gương. Nếu tôi chăm soi gương, chắc là tôi đã phải đi làm phẫu thuật thẩm mỹ vì thất vọng về bản thân.
Nói chung, soi xét các sai lầm về gương này quá ngán ngẩm. Lỗi là cần soi xét thì không soi xét mà đi sắm gương, có thể vì gương cho cảm giác nhà rộng và sáng sủa, mà tôi thích nhà sáng, nhiều cửa sổ và kéo theo là nhiều gương.
Trong lúc đó các bạn học sinh của tôi cũng bắt đầu hỏi về gương, bởi vì các bạn đã làm lễ lược hầu như đều không đủ sức mở được năng lượng gương, mà phải soi xét hàng loạt sai lầm về dùng gương của mình trong quá khứ. Sai lầm nhiều nhất mà các bạn học sinh gửi cho tôi là dùng gương để soi mói, để phản sáng, để chia cắt, để đối lập và để phang người khác, thay vì để nhìn thấy chính mình, khép lại chính mình trong tính đối xứng lưỡng nghi.
Trong cổ tích Bạch Tuyết ngủ trong rừng, bà hoàng hậu phù thuỷ dùng gương, không phải để soi chiếu chính mình, mà để soi thế gian, soi ai đẹp nhất, soi ai đẹp hơn mình, và cái gương đẩy bà đến hành động truy sát Bạch Tuyết. Cái gương cho hoàng hậu phù thuỷ ảo giác rằng Bạch Tuyết đối xứng với bà ta theo kiểu có mày thì không có tao mà có tao thì khỏi có mày.
Dễ dàng thấy rằng ngày nay trong xã hội nhan nhản hoảng hậu phù thuỷ, dùng gương soi mói chuyện đời tư của người khác, đem chuyện riêng của mình đổ lỗi sang người khác và sẵn sàng truy sát người khác. Bởi vì chúng ta đang sống trong thế giới gương, một thế giới không diệu kỳ như thế giới của Alice ở Xứ sở gương mà nát tan trong mâu thuẫn, dối lừa, giết chóc, ly dị, bạo lực và chiến tranh, trên mọi cấp độ từ cá nhân, gia đình, làng xóm, đến đất nước, châu lục.
Thời xưa, chẳng ai sai lầm mua đủ loại gương về nhà, nhưng thời nay thì đây là sai lầm phổ biến. Khi bị kích năng lượng gương, hãy kiềm chế đừng mua gương, hãy tìm hiểu gương là gì, nghiệp gương của mình và cách vứt gương cũ đi đã. Đừng để các quan hệ và căn nhà từ khi có gương thay vì “gương vỡ lại lành” thì tan nát hết.
Lời khuyên chân thành nhất của tôi là không được mua gương, kể cả gương cá nhân
– Chỉ mua gương cá nhân cầm tay đối xứng với cái lược mà mình có
– Chỉ mua cái gương cầm tay phải phù hợp với cái tay của mình,
– Chỉ mua cái gương cầm tay phù hợp với mặt mình, về kích thước, hình dáng, tinh thần.
Đủ ba điều kiện trên, nghĩa là mình đủ năng lực dùng gương, đủ năng lực kiếm soát gương, gương đem lại lợi ích cho mình, mà không làm hại mình. Không được mua gương cá nhân không đối xứng với lược và không mua gương cá nhân trước khi cá nhân mình đủ sức dùng gương, hiểu gương, kiểm soát gương, huỷ gương.
Nếu gương cá nhân cầm tay còn chả đủ sức mua, thì các gương sau đều không được mua
– Không được mua gương phòng, đặc biệt là gương to, gương lộ và có tính áp chế. Không có bất kỳ phòng nào trong nhà cần gương cả. Phòng duy nhất trong nhà xưa dùng gương là phòng thờ, mà gương phòng thờ dành cho người hầu đồng hay người có căn số đặc biệt, gương đó phải được chủ nhân thỉnh về và mặt gương phải phủ vải đỏ (nhiễu điều)
– Không được mua gương toàn nhà và đặt gương trước cửa nhà như gương bát quái.
– Không được mua gương và đặt gương ở hành lang, lối đi …
– Không mua các vật dụng để trang trí có gương …
Tóm lại, đơn giản và ngắn gọn là tránh xa tất cả các loại gương.
Với các gương có sẵn, chỉ xem xét để lại hai loại gương cá nhân ẩn
– gương cầm tay nhỏ mà mình thực sự dùng, không thì dùng gương điện tử của điện thoại cũng được,
– gương có sẵn gắn cánh vào cánh tủ quần áo để trong phòng ngủ, mà khi đóng cánh tủ thì cũng không ai thấy gương nữa.
Đặt gương ở đâu trong nhà thì gương cũng thành máy chém, chém đứt đôi khu vực đó của nhà ra, cho chúng đối lập lẫn nhau, chém giết lẫn nhau.
– Phòng ngủ cần tối, đằm và mộc, nếu mình quá kim, lại mang thêm cái gương kim to đùng vào phòng nữa, thì gương cắt nát bét phòng ngủ, mình không an thân trên giường, không an thân trong phòng, mình khó ở, mình khổ trước, rồi mình sẽ làm khổ hết những người xung quanh.
– Gương phòng khách khiến mọi người chia bè choảng nhau, giữa người nhà với nhau và người nhà với khách
– Không ai để gương trong phòng bếp, nhưng nếu chúng ta cứ để gương để phòng bếp, thì các đồ mộc trong bếp như lúa gạo, rau củ quả, thịt cá và tâm trạng nấu ăn cùng vị giác của mình đều bị cắt nát.
– Nếu quẳng gương ra hành lang, lối đi, cầu thang hay sân là nó phá vận hành đi lại, giặt giũ, phơi phóng, tụ tập … ở ngoài sân, và qua đó phá cả cái nhà thay vì chỉ phá có một cái phòng.
Cái gương càng to, càng sáng, càng lành thì cái nhà càng tan nát, nhưng đập nát cái gương ra thì cái nhà cũng không lành lại được.
Ngày xưa yên tâm chả ai mắc sai lầm mua gương, nhưng ngày này nếu bạn mắc sai lầm này thì hãy tha thứ cho bản thân vì ai cũng mắc. Như mọi sai lầm, mắc thì dễ mà sửa thì khó.
Gương là sai lầm khó sửa và đồ dùng rất khó phá và khó vứt nhất. Cách đây vài năm, một người vì có tấm kính lớn không được công ty rác nhận bèn lén vứt trước cửa nhà tôi, nơi rộng rãi lại có nhiều cây cối. Tôi phải rất vất vả mới thu gom và vứt tấm kính này đi được xuống sông Hồng. Bạn cứ mua gương, rồi bạn sẽ tự thấy mình bị rơi vào thế kẹt đến mức độ nào.
Đồ dùng cá nhân là đồ chỉ có bạn dùng và chỉ có bạn huỷ, vì nó mang dấu ấn cá nhân của bạn. Nguyên tắc là đồ dùng cá nhân của bạn thì phải tự bắt đầu được và bạn phải tự kết thúc được, trọn vẹn bằng tay bạn, trong nhà bạn, và trong cuộc đời bạn. Gương đồng cầm tay là tài sản dùng suốt đời, và khi chủ nhân mất, có gương bị đập ra làm bốn mảnh chôn cùng người mất, có gương đồng cầm tay được nung lên để thành đồng nguyên liệu, đồng nát. Bạn sẽ làm gì để kết thúc một cái gương thuỷ tinh to đùng đây ? Và nếu bạn không kết thúc nó hợp lý thì nó sẽ kết thúc bạn.
Đừng đập gương, không phải cái gì sai thì mình đập nó là xong, đập gương không giải quyết được vấn đề, thậm chí còn làm cho quán tính phá huỷ mạnh hơn. Quan trọng là phải dừng được việc chiếu của gương, bằng cách phủ vải lên gương hay cho gương vào hộp gỗ, hộp giấy. Để giải quyết triệt để gương, có thể phải đập phải gương trong trạng thái đang được bọc này, rồi mới được vứt bỏ trong trạng thái bọc kín. Gương là rác thải rất nguy hiểm, cho công ty vệ sinh, cho người nhặt rác và cho người mua gương vì vứt gương đi thì vẫn không giải quyết được vấn đề vì không chuyển hoá được gương. Trong mọi trường hợp, phải thắp hương để hỏi và thắp hương trong suốt quá trình phá gương. Câu hỏi là làm thế nào để chuyển hoá được cái gương này chỉ không phải chỉ là che nó hay đập nó. Nếu bạn không nhận được câu trả lời, không biết cách làm, nghĩa là bạn hãy che nó lại và cất nó đi. Gương là bài học về việc chúng ta phải đi đến tân cùng hậu quả và căn nguyên của các vấn đề cá nhân của mình, và chúng ta phải nghiêm túc nhận lấy bài học ấy.
Bộ gương lược đi cùng với việc thay đổi hoàn toàn việc tắm gội, chuyển sang dùng nước bồ kết, lá cây và chanh.
Gương lược là bộ đối xứng. Nếu bạn sắm một cái gương to oành không đối xứng với bất kỳ cái gì, thì gương sẽ tự đối lập với lược và tính kim của gương sẽ cắt nát tan tất cả tóc tai, mặt mũi, đầu tóc, bồ kết, hương nhu, lá bưởi, chanh sả ra thôi.
MÀN CHIẾU
Khi bắt đầu ốm nhiều phải ở nhà không đi đâu nữa, là tôi thấy có vấn đề với cái màn khung sắt, giống như ngủ trong lồng, không thở được, phải phá nó đi. Tôi định vứt cái màn đi nhưng thấy là tư trang tốt nhất là tự tay đốt. Tôi đốt màn thì thấy vải màn toàn là nhựa, nhựa đó và khung sắt được đem đi vứt.
Về cấu trúc
– Màn vải tuyn : Nhìn thì thoáng nhưng thực ra rất bí và hạn chế, vì vải tuyn là vải công nghiệp. Ưu điểm lớn nhất của nó là chống được côn trùng, đặc biệt muỗi và một số động vật khác như thạch sùng.
– Màn trời chiếu đất : Màn trời là màn lưới trời, chiếu đất là chiếu lưới đất, mà có sẵn trong các ngôi nhà truyền thống. Nhà nào càng có đủ đất, nước, khí, lửa, sân, vườn, ao, chuồng, thì cái “màn trời, chiếu đất” của nhà ấy càng xịn. Ngủ trong màn này thì con người khi ngủ sẽ kết nối được với những khía cạnh khác của mình, để thành một thực thể trọn vẹn hơn, người này sẽ có giấc mơ bay bổng, những sáng kiến, những thấu hiểu đến trong giấc ngủ. Vấn đề là thời nay, nhà truyền thống như vậy rất hiếm.
– Màn vải xô hoặc vải chất liệu sợi tự nhiên : Cái màn này chống được muỗi, đồng thời nối được với “màn trời, chiếu đất”. Các chất liệu này nối trời và đất sẵn rồi, nên sẽ đỡ cho người ngủ và giấc ngủ. Vấn đề bây giờ không tìm đâu ra màn tốt thế này.
Về vận hành
– Màn có tính bật tắt, bung ra và gập lại. Chu kỳ vận hành của màn ứng với chu kỳ giấc ngủ đêm. Đó là lý do phải mắc màn trước khi ngủ và gập màn khi thức dạy. Không được để màn cả ngày sẽ ám phòng, ám giấc ngủ và ám người ngủ.
– Màn mua về nên giặt bằng nước lá dùng để gội đầu và tắm, phơi sương, phơi nắng khô, rồi mới dùng. Làm vậy để cái màn vật lý này nối được với màn trời chiếu đất của cái nhà.
– Định kỳ cần giặt màn cũng theo cách như trên. Sau khi mình đau ốm hay sau các thay đổi lớn, cũng nên giặt màn.
– Một cái màn tuyn cơ bản chỉ chặn được muỗi, nên nếu không có muỗi thì hãy quay về dùng “màn trời chiếu đất”, bỏ màn tuyn; nếu có muỗi lại dùng màn tuyn.
Trong nhà có rất nhiều hệ thống màn như màn trời, màn đất, màn sương, màn khói, màn nước, màn lửa, màn gió, màn nắng, màn mưa … và các dạng màn thanh âm như màn sấm, màn trống, màn chuông, các màn liên quan đến sinh vật sống trong nhà, màn cây, màn côn trùng, màn của các con vật nuôi, màn của các người sống trong nhà và màn gia đình. Ví dụ tiêu biểu nhất là màn lưới nước mưa và màn mây ở các khu vực khác nhau và các tầng khác nhau của nhà nếu nhà dùng nước mưa.
Gió đưa cành trúc là
Tiếng chuông Trấn Vũ, canh gà Thọ Xương
Mịt mù khói toả ngàn sương
Nhịp chày Yên Thái, mặt gương Tây Hồ
Đây là bài ca dao nổi tiếng nhất về Hồ Tây mà ai cũng biết, nhưng cái ít người biết là bài này toàn nói về các loại màn như màn gió, màn trúc, màn khói, màn sương, màn chuông, màn tiếng gà gáy canh, màn chày giã giấy, màn gương nước …
Màn có tính mộc và kỵ với tính kim
– Không dùng màn khung sắt. Màn khung sắt sẽ đóng khung giấc ngủ lại. Màn “xịn” sẽ bảo vệ người ngủ. Giấc ngủ là lúc con người đạt được sự trọn vẹn nhất, bao la nhất của mình, nhờ đó trong giấc ngủ mình sẽ có ước mơ và hiểu ra những trăn trở mà con người nhỏ bé hơn lúc ban ngày không hiểu được. Màn khung sắt sẽ làm chúng ta lười gập màn, dù lúc mua màn chúng ta nghĩ rằng việc gập màn khung sắt rất dễ, ngày nào chúng ta cũng gập.
– Không để gương chiếu màn. Cái gương chúng ta cần cũng chính là cái màn, như màn gương nước Hồ Tây, mà chỉ cần cơn gió lay là tan mất. Còn nếu cái gương của chúng ta làm thế nào cũng không tan, cứ đứng trơ trơ chiếu thẳng vào màn và giường như kính chiếu yêu, thì nghĩa là màn và người trong màn sẽ bị cắt
– Không nên đem máy tính và điện thoại vào trong màn, hãy để cạnh giường hoặc khi dùng hai thứ này thì chưa mắc màn, còn đã vào màn là không dùng thiết bị điện tử nữa. Cái màn hình điện thoại và máy tính là gương. Sóng điện tử rất kim, sẽ phá sóng giấc ngủ. Lưu ý là cái màn mộc giờ cực kỳ yếu, tìm không ra, trong khi cái gương và điện thoại lại cực mạnh, nên nhiều khi vào màn để ngủ nhưng lại xem hết cái này đến cái khác trên điện thoại.
Màn “đóng gói” giấc ngủ. Nếu chúng ta ngủ với những giấc mơ đẹp, những ý tưởng hay nghĩa là cái màn vẫn đang ổn. Nếu chúng ta ngủ với các thói quen xấu như xem điện thoại, đọc sách, căng não nghĩ kế sách công việc, cứ lên giường là đau khổ hay căm tức thằng người yêu cũ … là phải giặt màn, phơi màn để phá những đóng gói này. Mà đóng gói quá năng thì dừng dùng màn đó một thời gian hoặc thay màn luôn.
Có câu “màn trời chiếu đất”, nên thay màn nghĩa là thay chiếu.
Sai lầm to nhất luôn là gương và vận hành khó nhất chính là chiếu. Cả gương và chiếu đều có tính chiếu và tính luồng
– gương có tính chiếu kiểu kim trời
– chiếu có tính chiếu kiểu mộc đất
Cả lược và màn đều có tính định, nắm bắt, gom và chụp
– Màn gom người ngủ, chăn, gối và cả chiếu bên trong nó
– Lược có tính gom tóc theo nhóm tóc và nhóm máu
Nếu có hoàng hậu phù thuỷ dùng gương truy sát Bạch Tuyết thì có tục đổi chiếu đền Trần chữa bệnh Phạm Nhan. Gương là minh khí chôn trong mộ và chiếu thì dùng để bọc người đã khuất. Việc giải thích về chiếu vượt quá xa bài viết này, vì chúng ta phải hiểu chiếu để dùng đúng, khó hơn là chúng ta chỉ cần hiểu gương để tránh xa, không dùng.
Cả gương và chiếu mà muốn huỷ thì không chỉ phá cấu trúc mà phải dừng vận hành chiếu lại.
– Chiếu cũ phải đốt như màn, dùng tro để bón vườn.
– Gương thuỷ tinh có đập tan và đem đi vứt rác thì nó vẫn cứ chiếu, tạm thời chỉ có cách là phủ vải lên nó, úp mặt nó vào tường hay xuống đất.
Nếu chúng ta có vấn đề quá nặng về gương thì chúng ta cần mua chiếu tốt, dùng chiếu cực kỳ cẩn thận, ở bất kỳ chỗ nào chúng ta muốn an vị như phòng ngủ, phòng ăn, phòng làm việc. Không như gương chiếu lung tung, cắt phá và đối lập, chiếu gom lại, định lại, an và dưỡng nuôi những gì được đặt trên chiếu. Vì vậy hãy quan tâm đến chiếu, để dùng chiếu đỡ cho các sai lầm về gương, mà không thể sửa chữa một sớm một chiều được.
Phải mua chiếu mới như thế nào và dùng chiếu mới thế nào để an được thân, an được giường, an được ăn uống, nghỉ ngơi, vui chơi trong ngôi nhà và hàn gắn các tổn thương do dùng sai gương gây ra ?
Về cấu trúc :
– Kích thước : chiếu cùng kích thước với giường, chiếu phải bé hơn giường, chiếu phải lọt trong giường
– Chất liệu : chiếu bằng sợi tự nhiên, tốt nhất là chiếu cói
– Hoá chất bảo quản : Càng ít hoá chất bảo quản và hoá chất tạo màu sắc càng tốt
– Số lượng : Chiếu chỉ mua để dùng luôn, chứ không mua để tích trữ, nên không mua thừa. Tất cả các đồ dùng cá nhân, đều mua là phải dùng không mua thừa, với chiếu mà mua thừa là mốc.
Về vận hành
– Các vị trí đặt chiếu : giường ngủ (phòng ngủ), mâm cơm (phòng ăn), bàn trà (phòng khách hay phòng làm việc) đều đặt chiếu được nhưng quan trọng nhất và cá nhân nhất vẫn là chiếu của giường ngủ
– Độ ẩm : Vấn đề lớn nhất của chiếu chính là mốc. Mốc của chiếu quán chiếu, phản chiếu rất nhiều vấn đề phức tạp. Vận hành chiếu thế nào để chiếu luôn ấm mềm mà không mốc là chuẩn. Đừng nghĩ mốc do ẩm, vì người bạn không ẩm thì da sẽ nứt nẻ, phòng ngủ không ẩm và tiếp đất sẽ khó thở và khó ngủ. Chiếu mốc thường là do bế khí và có độc khí trên người và trong phòng. Nó là dấu hiệu của cảm và thương hàn. Giặt chiếu mốc cũng chính là đánh gió, phơi chiếu mốc cũng chính là xông hơi giải cảm. Khi mình xử lý chiếu mốc, mình cũng nên chữa bệnh cho mình ngay, vì mình đã bị nhiễm độc khí, hàn khí mới mà chưa biết, hoặc mình đang xả hàn khí, độc khí cũ ra chiếu và phải tiếp tục xả thêm.
– Chiếu mới mua về phải được phơi sương ẩm vài ba ngày và phơi năng vừa đủ, để sương và nắng hoà với nhau tôi các lưới đất trời cho chiếu. Sau khi đủ sương và nắng thì mang chiếu đi giặt và phơi nắng ngày, rồi mới dùng.
– Làm kỹ lúc đầu khi mới mua chiếu sẽ đỡ mốc về sau khi sử dụng, hoặc nếu có mốc thì mình cũng sẽ hiểu được bản chất của mốc hơn, để có hướng xử lý hợp lý, giống như là mình được chiếu đỡ xả, được mốc nhắc nhở thay vì bị chiếu làm phiền, bị mốc làm hại.
Nếu màn liên quan đến lưới trời (màn trời) như lưới trời lồng lộng hay thiên la, thì chiếu liên quan đến lưới đất (chiếu đất) như địa võng và thanh âm của đất. Bộ lưới trời phức tạp bao nhiêu thì bộ lưới đất phức tạp bấy nhiêu. Phơi sương, phơi nắng, giặt chiếu bằng nước giếng, nước mưa chính là để dệt nên các lưới trời đất cho chiếu mới trước khi dùng và cân bằng các lưới này với lưới của màn.
Khi nào cảm thấy màn và chiếu bẩn hay gây bức bối khó chịu, cần giặt và phơi như đã làm lúc mới mua. Màn chiếu bẩn báo hiệu cơ thể đang ốm hoặc nhà cửa đang có vấn đề.
Để đến lúc chiếu mốc rồi, thậm chí mốc lan ra giường và màn, chăn, gối mới đi giặt là phản ứng của mình bị chậm. Lúc này phải giặt tất cả màn, chăn, gối cùng với chiếu. Bản chất của chiếu và màn là như vậy, chiếu sẽ chiếu vấn đề từ a sang b, c, d… từ thân thể mình và màn gom các vấn đề này lại xung quanh thân thể, bắt buộc mình phải tự thân vận động và phải tự thay đổi đồng bộ.
Hãy trân trọng sự đồng bộ trong vận hành và cấu trúc mà màn chiếu đem lại cho bạn, thay vì điên lên vì nó. Thông thường chúng ta toàn sống và làm việc kiểu rời rạc, chúng ta rời rạc bên trong con người mình, chúng ta rời rạc bên trong ngôi nhà mình, chiếu màn giúp cấu trúc và vận hành của chúng ta liên kết lại đồng bộ hơn.
Ai cũng có lúc ốm đau, chiếu cũng có lúc mốc, màn cũng có lúc bí. Cuộc sống đích thực là như vậy, luôn luôn có cái gì đó đang diễn ra, để chúng ta phải xử lý.
Thà dùng màn chiếu tự nhiên có lúc ẩm mốc, buộc chúng ta phải đối mặt để giải quyết vấn đề sức khoẻ, giường ngủ, ngôi nhà và cuộc đời của mình, còn hơn dùng chiếu nhựa và màn không bao giờ mốc, và ngủ mê trong bệnh tật và suy thoái.
Màn chiếu có một bộ mở rộng, với nguyên tắc là cái gì trùm lên phía trên và gom lại là thuộc bộ màn, mà cái gì đỡ dưới, an vị thì thuộc bộ chiếu
– Chăn (màn) – Gối (chiếu)
– Áo (màn) – Quần (chiếu)
– Khăn (màn) – Tất (chiếu)
– Mũ nón (màn) – Băng vệ sinh (chiếu)
Cái nào thuộc bộ màn (chăn, áo, khăn, mũ nón) xử lý như màn, cái nào thuộc bộ chiếu (gối, quần, tất, băng vệ sinh) xử lý như chiếu. Bộ này cơ bản sẽ để trên giường hoặc để vào tủ.
GIƯỜNG TỦ
Nhà làm mộc nên tôi có đóng cái giường gỗ tự nhiên hoàn toàn không sơn chút nào, nhưng cái giường này tôi đã đưa nó sang nhà của con, và mua một chiếc giường tre truyền thống, hun khói.
Theo như từ điển, giường/rường/dường là một cái bề mặt lưng chừng, cơ bản là gần đất chứ không gần trời, dù có tính sóng nhưng vẫn vững chãi,
– Giường : Bục hay mặt phẳng tiếp đất để người nằm lên để nghỉ hoặc ngủ, đặc biệt là trưa và tối
– Giường : Bục hay mặt phẳng tiếp đất để đồ nằm lên ví dụ giường cưa
– Giường : Bục hay mặt phẳng tiếp đất để đặt cái gì đó như là nguyên tắc trụ cột lên, ví dụ giường mối, giường cột
– Rường nhà : Rường nhà là cái để cái trần nhà, cái mái nhà nằm lên, ví dụ “rường cao rút ngược dây oan” (kéo người treo lên xà nhà)
– Dường : dường như (có tính sóng sánh, chao đảo, sang phải hoặc sang trái)
Về cấu trúc
– Kích thước : Giường bé quá nằm khó chịu, nhưng giường to quá chật nhà và không cần thiết vì người sẽ bơi trong giường ngủ không an. Nếu nhà đủ rộng cứ chọn giường cá nhân là giường đôi kích thước chuẩn, đừng chọn giường cỡ đại.
– Giát dường : Giát giường là phần quan trọng nhất của cái giường vì nó là phần chính để nằm lên, nếu giường bị cọt kẹt, bị ẩm mốc, hay giường nằm rất êm, mà vẫn thoáng đều là do giát giường. Giường giát nan thì thoáng hơi là giường dạng phản. Cố gắng không nằm đệm, đặc biệt không dùng giường đệm, là loại giường đệm cố định luôn vào cấu trúc giường.
– Chân giường : Chân giường phải vững và đủ cao để quét được dưới giường nhưng đừng quá cao. Không dùng giường lắp ghép hay gấp gọn được, trừ khi việc này không ảnh hưởng đến sự vững chắc của giường.
– Đầu giường cuối giường : Đầu giường và cuối giường là để định không gian giường. Nên có đầu giường cuối giường để đinh trục dọc, còn không cần định hai bên mép giường còn lại. Đừng mua giường chỉ theo phần đầu giường, cuối giường, vì giường có phải để nhìn đâu. Giường bán hiện nay, đầu giường và chân giường gỗ dầy dặn, đẹp đẽ nhưng giát giường vì chẳng ai quan tâm lại kém
– Chất liệu : Gỗ hoặc tre là tối ưu. Giường sắt, giường nhựa, giường vải đệm … đều không nên dùng, trừ khi ngủ trưa cơ quan.
Vận hành
– Nếu người bạn yếu, cả cơ thể vật lý và năng lượng, dễ xuất hồn xuất vía, dễ vỡ phách, loạn trí, thì cái giường rất quan trọng vì nó là đồ dùng cá nhân hàng đầu để an thân
– Giường là để an giấc ngủ, và ăn ngủ là hai thứ gần như quan trọng nhất để dưỡng cho cơ thể và hai chức năng gần như quan trọng nhất của nhà ở. Chiếu đỡ cả hai chức năng này nhưng giường chỉ đỡ giấc ngủ.
– Giường cá nhân của ai chỉ người đấy ngủ, giường vợ chồng chỉ vợ chồng ngủ, giường của con chỉ con ngủ, giường dùng chung gia đình thì chỉ người trong gia đình ngủ.
– Đừng mua giường cũ, đừng xin giường của người khác, đừng cho người khác ngủ trên giường của mình và đừng ngủ trên giường người khác.
– Nếu bạn cho người lạ ngủ dài ngày ở nhà mình, thì họ phải ngủ trên giường của họ và phải mang giường này đi theo họ khi rời nhà. Nếu nhà có người lạ đến ở, tốt nhất người ấy hãy ngủ trên chiếu hoặc chõng tre. Nếu bạn cho khách ngủ giường của bạn và thì khi khách đi bạn phải xử lý năng lượng với cái giường.
Vị trí đặt giường liên quan đến
– vị trí cửa phòng, luồng ra vào nhà
– vị trí cửa sổ, luồng gió
– trục năng lượng của cả nhà mà đi xuyên ban thờ hoặc đi dọc trục trời đất
Trong nhà vị trí của giường ngủ là nhất định phải thắp hương hỏi để đặt cho đúng và ngủ thử thấy có vấn đề là phải thắp hương để sửa. An nhà chính là an giường, an giấc ngủ, giường đặt sai thì coi như hỏng toàn bộ phòng ngủ và giấc ngủ.
Giường tủ là bộ đôi, luôn đi cùng với nhau, trong cùng một phòng.
Cấu trúc
– Tủ quần áo gỗ là tủ truyền thống nhưng gỗ tự nhiên vừa nặng, vừa đắt, còn gỗ ép thì chỉ cơ bản tháo ra gần như là hỏng. Tủ quần áo bằng tre cũng khó kiếm. Tủ nhựa hay tủ sắt biết chọn cũng được, tức nhiên không bao giờ bằng tủ gỗ.
– Tủ có khu vực cánh và khu vực ngăn kéo. Tủ cánh để hoặc treo quần áo rất tiện. Ngăn kéo đựng đồ lót, tất, khăn rất tiện.
– Tránh dùng quá nhiều tủ, nhiều hộp, nhiều thùng, nhiều va ly đựng quần áo. Phải giảm bớt đồ hoặc tăng kích thước tủ nếu rơi vào tình trạng này
– Gương có thể để bên trong cánh tủ, vì quần áo tính mộc sẽ chặn luồng chiếu của gương và khi đóng tủ thì gương bị che. Gương không được để mặt ngoài tủ vì sẽ chiếu giường và phòng ngủ.
– Tủ là cấu trúc kín, cần có cánh. Do đó không nên treo quần áo trên mắc thay vì trong tủ.
Vị trí
– Tủ tối ưu để cạnh giường cùng trong một phòng ngủ. Phòng ngủ thường được thiết kế theo kiểu để vừa hai thứ này.
– Giường là cấu trúc mở nên thường để cạnh cửa sổ, cửa ra vào được, giường cũng cần đón luồng khí đất và nước đất, thì người ngủ trong giường mới thở được, nhưng tủ không là cấu trúc kín, không được để tủ chặn luồng khí trong nhà dù là khí dọc, khí ngang, khí đi qua cửa sổ hay cửa ra vào cửa chính… Tủ luôn để cạnh mảng tường không có cửa sổ.
Vận hành
– Tủ để gom quần áo, tất khăn, thậm chí cả chăn màn ga gối và tối ưu là tất cả quần áo đều cho vào một tủ. Để gom tất cả vào một tủ thì đồ phải vừa đủ (thường đổ như vậy là rất xịn, mỗi thứ đều vừa đủ vừa đẹp) và tủ phải vừa to.
– Nếu nhiều quần áo quá, thì mùa nào để đồ mùa đó trong tủ ví dụ mùa hè chỉ để đồ hè trong tủ, và chăn màn để ngoài tủ.
– Cơ bản đồ trong phòng ngủ chỉ liên quan đến ngủ và đồ ngủ phải trong tủ. Không mang quá nhiều quần áo không liên quan đến việc ngủ trong phòng ngủ, để làm chết ngạt phòng ngủ. Tôi đã từng tư vấn cho một bạn có nhà siêu rộng nhưng phỏng ngủ có cả núi quần áo, rằng bạn nên để quần áo ngủ để trong tủ phòng ngủ, còn quần áo đi chơi, quần áo đi làm để sang một phòng khác hoặc để trong valy, để trong kho.
– Không được để quần áo đè chết tủ, rồi tủ đè chết giường.
– Phòng ngủ trước hết là để ngủ chứ không phải là cái kho đồ. Không nên mang đồ làm bếp, đồ vui chơi … vào phòng ngủ.
—o—o—o—
Tóm lại hãy tự mình chăm lo ba bộ đồ dùng cá nhân là gương lược (đi cùng cả bộ đầu tóc), màn chiếu (đi cùng cả bộ quần áo, chăn màn…) và giường tủ (đi cùng cả bộ phòng ngủ và nhà ở). Cái gì đi đôi với nhau như gương lược, màn chiếu và giường tủ là nhất định phải đối xứng về cả cấu trúc và vận hành. Đồ cá nhân là đồ mình dùng nhiều nhất, mình cần chăm lo nhiều nhất. Chả ai quan tâm đến đồ cá nhân của mình ngoài chính mình, chỉ có mình hiểu mình cần gì, mình thích gì, mình cần gì và chỉ có mình được lợi và chịu thiệt nhất với đồ cá nhân.