TẤM CÁM LÀ AI ?
Mỗi người con gái đều có nhiều tên gọi. Cha mẹ gọi con gái là “cái Bống là cái Bống Bang”, người mẹ một mình vất vả chăm sóc, nuôi nấng và dạy dỗ cô gọi cô là Cám, người yêu gọi em yêu là Tấm.
Tấm Cám là câu chuyện cổ tích quan trọng nhất mà một người con gái cần phải hiểu và cần phải sống theo. Chỉ khi nào hiểu câu chuyện này từ chính cuộc đời mình thì người con gái đó mới thực sự trưởng thành, mới sẵn sàng để làm mẹ, bởi vì Tấm Cám chính là câu chuyện cuộc đời của cô.
– Tấm là hồn vía, đứng bóng, giữ ba hồn chín vía mà được nuôi bởi máu khí huyết
CHA MẸ CỦA TẤM & CÁM LÀ AI ?
ÔNG BỤT LÀ AI ?
BÀ HÀNG NƯỚC ĐỠ QUẢ THỊ CỦA CÔ TẤM BẰNG BỊ LÀ AI ?
Truyện Tấm Cám kể rằng :
“Đống tro bên đường lại mọc lên một cây thị cao lớn, cành lá sum suê. Đến mùa có quả, cây thị chỉ đậu được có một quả, nhưng mùi thơm tỏa ngát khắp nơi. Một bà lão hàng nước ở gần đó một hôm đi qua dưới gốc ngửi thấy mùi thơm, ngẩng đầu nhìn lên thấy quả thị trên cành cao, bèn giơ bị ra nói lẩm bẩm:
– Thị ơi, thị rụng bị bà,
Bà để bà ngửi, chứ bà không ăn
Bà lão vừa dứt lời thì quả thị rụng ngay xuống đúng vào bị. Bà lão nâng niu đem về nhà cất trong buồng, thỉnh thoảng lại vào ngắm nghía và ngửi mùi thơm.
Ngày nào bà lão cũng đi chợ vắng. Từ trong quả thị chui ra một cô gái thân hình bé nhỏ như ngón tay nhưng chỉ trong chớp mắt đã biến thành Tấm. Tấm vừa bước ra đã cầm lấy chổi quét dọn nhà cửa sạch sẽ, rồi đi vo gạo thổi cơm, hái rau ở vườn nấu canh giúp bà hàng nước. Đoạn Tấm lại thu hình bé nhỏ như cũ rồi chui vào vỏ quả thị.
Lần nào đi chợ về, bà lão cũng thấy nhà cửa ngăn nắp, cơm ngon canh ngọt sẵn sàng thì lấy làm lạ. Một hôm bà hàng nước giả vờ đi chợ, đến nửa đường lại lén trở về, rình ở bụi cây sau nhà. Trong khi đó, Tấm từ quả thị chui ra rồi cũng làm các việc như mọi lần. Bà lão rón rén lại nhìn vào các khe cửa. Khi thấy một cô gái xinh đẹp thì bà mừng quá, bất thình lình xô cửa vào ôm choàng lấy Tấm, đoạn xé vụn vỏ thị. Từ đó Tấm ở với bà hàng nước, hai người thương yêu nhau như hai mẹ con.”
Bà bán nước, mà giúp cô Tấm thực hiện được chuyển hoá cuối cùng của mình – tái sinh từ quả thị thành người chẳng phải là bà lão già nua cô đơn bán nước bên đường để kiếm sống, mà là bà Tiên, đối xứng với ông Bụt.
Nếu ông Bụt vừa là cha ông, vừa Tiên, vừa là Phật, thì bà hàng nước cũng vừa là bà mẹ, vừa là Tiên, vừa là Phật.
Truyện Tấm Cám viết “Tấm ở với bà hàng nước, hai người thương yêu nhau như hai mẹ con. “Bà hàng nước đứng ở cấp cha mẹ dòng máu gốc (trứng và tinh trùng) của Tấm và Cám, dưới cấp cha mẹ xứ sở của ông Bụt, nhưng trên cấp cha mẹ đẻ và cha mẹ nuôi của Tấm và Cám, nên được gọi là bà mẹ.
Cái bị mà bà hàng nước giơ ra hứng quả thị không phải là bị thường. Cái bị cũng có huyền thuật y như các phép chuyển hoá biến xương các bống thành các vật quý giá của ông Bụt. Quả thị không rơi vào bị bà và cô Tấm không sống với bà bán nước thì cô không thể nào để khả năng chui ra khỏi quả thị để thành người trở lại.
Thế cái bị bà thần kỳ của bà hàng nước ấy là cái gì ?
Cái bị ấy là một cái lưới hương của xứ sở Khí, đối xứng với lưới tứ trụ của xứ sở Đất đỡ bốn chân giường mà chôn xác Bống của ông Bụt. Ông Bụt đã dùng lưới xứ sở giúp cô Tấm chuyển hoá xương cá Bống thành quần áo, hài, ngựa và yên ngựa, còn bà Hàng nước đã dùng lưới xứ sở để giúp cô Tấm chui ra từ quả thị.
Cái lưới hương có mắt lưới tinh thể nước hình hoa thị cho nên nó đỡ được cả trường hương và quả thị của Tấm. Hương hồn của Tấm được tụ lại trên các mắt lưới hoa thị này, nhờ đó Tấm mới có thể được tái sinh. Chính vì thế lưới bị bà còn có tên là lưới thu hương.
Truyền thống thắp hương trên ban thờ gia tiên và giữ gìn hương hoả tổ tiên đều có nguồn gốc đi từ lưới hương này.
Lưới hương là lưới của xứ sở Khí, một trong bốn xứ sở Đất – Nước – Khí – Lửa của mẹ Trái đất.
Lưới hương vận hành hai chiều : thu hương và toả hương. “Thị ơi, thị rụng bị bà, bà để bà ngửi, chứ bà không ăn” là một mật trú của bà hàng nước, để vận hành lưới hương theo chiều thu hương hồn và tích luỹ vật chất thân thể.
Linh hồn của Tấm, thân thể của Tấm là bóng, giống như phần lớn phụ nữ Việt, cho nên con gái hay bị yếu bóng vía, hồn vía lên mây, hồn siêu phách tán. Trong tên của con gái thường có chữ Thị. Chữ Thị giúp bóng và âm cung của cho người con gái vững hơn, nhờ đó người con gái không quên nguồn cội, quê hương đất nước, trụ vững vào thân thể và vững vàng trong tiếp đất và trong cuộc đời.